Tip:
Highlight text to annotate it
X
Translated by Ryudozz Inspired by moony, Inlexus and other bitvn.net members
NĂM CENTIMET MỘT GIÂY
Chương I
Này...
Họ nói tốc độ là 5cm 1 giây
Huh? Tốc độ gì cơ ?
Tốc độ hoa anh đào rơi, 5cm/s
Bạn chắc là biết nhiều chuyện như vậy nhỉ, Akari.
Bạn thấy nó giống tuyết rơi không ?
Có lẽ thế.....
Này, chờ mình với.
Akari!
Takaki!
Nếu năm sau mình lại được cùng xem anh đào nở sẽ tuyệt lắm.
"Gửi Thono Takaki."
"Một thời gian dài đã qua"
"Mùa hè ở đây thật nóng, nhưng so với Tokyo vẫn dễ chịu hơn nhiều"
"Nhưng khi nghĩ đến, mình vẫn thích mùa hè ở Tokyo"
"Nhựa đường như nóng chảy ra"
"những tòa nhà chọc trời mờ ào xa xa"
"và cái điều hòa lạnh tê cóng trong siêu thị vàtàu điện ngầm"
"Lần cuối chúng ta gặp nhau là lễ tốt nghiệp tiểu học"
"Vậy mà đã nửa năm rồi"
"Thế Takaki..."
"....có còn nhớ mình không ?"
"Takaki thân mến..."
"Cám ơn bạn đã trả lời."
"Bạn làm mình thấy rất vui."
"Giờ đã là mùa thu và lá đang chuyển màu rất đẹp"
"Hôm kia mình đã phải bắt đầu mặc áo len"
Tohno.
Anh.
Gì thế ? Thư tình à?
Không phải.
Xin lỗi đã nhờ anh làm những việc này.
Không sao, mình làm nhanh mà.
Cám ơn. Vậy anh chuyển trường thật à?
À, ừ, cuối năm nay.
Chuyển đến đâu ?
Kagoshima. Theo bố mẹ mình.
Vậy à... Không có anh ở đây thật buồn.
"Mình đang viết lá thư này trên tàu vì buổi luyện tập bắt đầu muộn"
"Mình mới cắt tóc"
"Bây giờ nó ngắn đến nỗi bạn có thể thấy tai mình..."
"..Nếu nhìn thấy mình chắc bạn cũng không nhận ra nữa"
Mẹ về̀ rồi đây.
Con chào mẹ.
"Mình cá là bạn cũng thay đổi, Takaki."
"Takaki thân..."
"Những ngày lạnh này bạn có khỏe không?"
"Ở đây đã có tuyết rơi vài lần rồi."
"Mỗi lần thế mình lại phải mặc bao nhiêu là áo khi đến trường"
"Ở Tokyo chưa có tuyết rơi đúng không ?"
"Ngay cả khi đã đi xa..."
"...Hàng ngày mình vẫn xem dự báo thời tiết Tokyo"
Ước gì giờ trời mưa nhỉ...
Ở trong nhà thật là dễ chịu.
Các cậu đã đến Tochigi chưa ?
Hả? Ở đâu ?
Tochigi.
Không.
Không biết đến đấy thế nào nhỉ ...
Không biết nữa.
Chắc là đi tàu tốc hành ?
Xa lắm đây...
Vâng ?!
Vâng ?!
Vào 3 vòng cuối cùng! Cố lên !
"Mình đã rất ngạc nhiên khi biết bạn lại chuyển trường"
"Khi còn nhỏ bọn mình đều hay chuyển trường..."
"Nhưng tận...Kagoshima. Xa quá phải không ?"
"Sẽ không còn xa nếu mình có thể đi tàu đến thăm bạn bất cứ khi nào...."
"Nên... mình nghĩ... có chút cô đơn"
"Giữ sức khỏe nhé, Takaki"
"Takaki thân..."
"Mình rất vui vì chúng ta sẽ gặp nhau vào ngày 4 tháng 3 tới"
"Cũng một năm rồi nhỉ ?"
"Không biết sao, mình thấy hơi hồi hợp."
"Cạnh nhà mình có một cây anh đào rất to, nên mình cá là vào mùa xuân..."
"...những cánh hoa sẽ rơi 5cm 1 giây"
"Mình rất muốn được đón mùa xuân với bạn, Takaki."
Trên đường về có muốn ghé đâu không ?
Sắp mưa rồi...
Dự báo nói là đêm nay trời sẽ mưa.
Thật à? Mình thấy lạnh.
Và bây giờ là tháng 3 rồi...
Ừ, chắc mình sắp cảm lạnh rồi.
Bọn mình có thể xuống ở Shimokita.
Ừ.
Tohno, đi tập luyện thôi.
Phải rồi....
Mình không nghĩ hôm nay mình tập được.
Bạn chuẩn bị chuyển đi ?
Gần như thế...
Xin lỗi.
"Mình rất mừng bạn sắp đến ga gần mình nhất..."
"...nhưng hãy cẩn thận, đường dài quá."
"Mình sẽ chờ bạn ở phòng chờ nhà ga lúc 7 giờ tối nay"
{i} Ngày tôi và Akari gặp nhau, buổi chiều đó mưa đã chuyển thành tuyết.{/i}
Này, Takaki.
Con mè̀o đó đấy à, Chobi.
Nó luôn nằm ở đây.
Có vẻ hôm nay tự nó nằm một mình cả ngày ở đây.
Bạn Mimi của mày sao rồi ? Nằm một mình buồn lắm đúng không ?
Cuốn sách đó thế nào ?
Mình rất thích.
Đêm qua mình đã đọc qua 4 tỷ năm tiến hóa.
Thế bạn đọc đến đâu rồi.
Đến đoạn Anomalocaris xuất hiện.
Đó là kỷ Cambrian.
Mình thích bọn Halucigena. Trông chúng thế này này !
Uh, trông giống thế...
Bạn thích con gì Takaki ?
Có thể là Opabinia ?
Con có 5 mắt đúng không ?
Tôi nghĩ Akari và tôi có nhiều điểm chung.
Đã tròn 1 năm kể từ khi tôi chuyển đến Tokyo...
Bạn mới vừa chuyển đến trường mình. Đây là bạn Tohno Takaki. Đã tròn 1 năm kể từ khi tôi chuyển đến Tokyo...
Bạn mới vừa chuyển đến trường mình. Đây là bạn Tohno Takaki.
...Akari chuyển vào lớp của tôi
Từ hôm nay, Shinohara Akari sẽ học lớp chúng ta. ...Akari chuyển vào lớp của tôi
Từ hôm nay, Shinohara Akari sẽ học lớp chúng ta.
Vì cơ thể chúng tôi còn nhỏ và ốm yếu...
...hai chúng tôi thích đi thư viện hơn là chơi thể thao.
Chúng tôi tự nhiên trở thành bạn...
...và vì thế, nhiều lần bọn bạn trong lớp cứ trêu chọc. Nhưng...
Mình thấy tội bạn quá. ...và vì thế, nhiều lần bọn bạn trong lớp cứ trêu chọc. Nhưng...
Hai đứa luôn đi cùng nhau. ...và vì thế, nhiều lần bọn bạn trong lớp cứ trêu chọc. Nhưng...
...và vì thế, nhiều lần bọn bạn trong lớp cứ trêu chọc. Nhưng...
Ồ, cậu ấy đây rồi !
Khi chúng tôi còn bên nhau, thật lạ là không gì khiến chúng tôi sợ hãi. Ồ, cậu ấy đây rồi !
Khi chúng tôi còn bên nhau, thật lạ là không gì khiến chúng tôi sợ hãi.
A, thật là một chàng trai dễ thương !
Wow!
Và vì vài lý do, tôi đã nghĩ chúng tôi sẽ học chung cấp 2...
...và sẽ tiếp tục ở bên nhau ...
...như trước.
Shinjuku, Shinjuku, hành khách chuyển sang...
...tuyến JR, tuyến Helou, tàu điện ngầm...
Đó là lần đầu tiên tôi đến ga Shinjuku một mình...
...và những tuyến đường tôi sắp đi cũng là lần đầu tiên.
Tim tôi đập mạnh.
Tôi sắp gặp lại Akari.
Bạn với chàng trai đó thế nào rồi ?
Ai cơ?
Cậu Nisshou ấy.
Cậu đùa à? Yêu cầu của cậu ấy hơi cao...
Chúng ta sắp đến Musashi-Urawa. Nhắc lại, đây là Musashi-Urawa. Cậu đùa à? Yêu cầu của cậu ấy hơi cao...
Chúng ta sắp đến Musashi-Urawa. Nhắc lại, đây là Musashi-Urawa.
Tại trạm tiếp theo, Musashi-Urawa, để kết nối với tàu tốc hành...
...chuyến tàu này sẽ tạm dừng 4 phút.
Hành khách muốn đến Yokohonmachi và Oomiya nhanh chóng...
Um...đây là Shinohara
Takaki có ở đó không ạ?
Akari gọi.
Hả ? Bạn chuyển trường à?
Còn trường cấp 2 Nishi thì sao? Bạn đã rất khó khăn mới được nhận mà.
Họ nói họ sẽ lo thủ tục chuyển mình đến trường công ở Tochigi...
Mình xin lỗi...
Không, có gì đâu mà xin lỗi...
Mình đã nói với bố mẹ là muốn ở nhà dì ở Katsushika để đi học nhưng...
...họ nói mình còn bé quá.
Mình hiểu mà...bạn không phải nói gì nữa đâu.
Vậy là đủ rồi.
Mình xin lỗi...
Qua chiếc ống nghe đang đè mạnh lên tai...
...tôi có thể cảm nhận được sự đau khổ của Akari.
Nhưng...tôi không thể làm gì hơn.
Phim hay quá em nhỉ?
Vâng. Gặp lại anh sau nhé!
Nhà ga tôi chuyển tàu rất đông người trên đường về nhà...
...giày mọi người ướt sủng vì tuyết.
Bầu không khí lạnh lẽo thấm đẫm mùi của một ngày tuyết rơi.
Hành khách chú ý.
Vì lý do thờii tiết, tuyến Utsunomiya đến Oomiya và Utsunomiya...
...sẽ có thể bị chậm 8 phút.
Chúng tôi xin lỗi về những phiền phức gây ra cho hành khách.
{i1}Đến lúc đó, tôi không hề tính đến chuyện tàu bị trễ. Chúng tôi xin lỗi về những phiền phức gây ra cho hành khách.
{i1}Đến lúc đó, tôi không hề tính đến chuyện tàu bị trễ.
Sự lo lắng của tôi ngày càng tăng lên.
Chuyến tàu này sẽ bị chậm 10 phút do điều kiện thời tiết.
Chúng tôi xin lỗi về những phiền phức gây ra cho hành khách.
Sau khi đi qua ga Oomiya...
...gần như mọi tòa nhà bên đường biến mất khỏi tầm mắt.
Ga tiếp theo là Kuki. Kuki.
Chúng tôi xin lỗi vì sự chậm trễ.
Hành khách chuyển sang tuyến Tobu Isesaki, xin hãy ra cửa số 5.
Vì chuyến tàu tiếp theo đến chậm, đoàn tàu này sẽ dừng ở̀ ga trong 10 phút.
Chúng tôi xin lỗi về những phiền phức gây ra và cảm ơn sự thông cảm của quí khách.
Xin lỗi .
Vì chuyến tàu tiếp theo đến chậm, đoàn tàu này sẽ dừng ở ga trong 10 phút.
Chúng tôi xin lỗi về những phiền phức...
Đây là Nogi. Nogi.
Chúng tôi bày tỏ lời xin lỗi sâu sắc đến tất cả quí hành khách.
Vì chuyến tàu tiếp theo đến chậm, đoàn tàu này sẽ dừng ở ga thêm vài phút.
Chúng tôi xin lỗi về những phiền phức gây ra và cảm ơn sự thông cảm của quí khách.
Những ga này xa khinh khủng... Chúng tôi xin lỗi về những phiền phức gây ra và cảm ơn sự thông cảm của quí khách.
Chúng tôi xin lỗi về những phiền phức gây ra và cảm ơn sự thông cảm của quí khách.
...và những đoàn tàu cũng dừng không biết bao lâu ở mỗi ga.
Kurihashi > Koga > Nogi > Mamada > Oyama
Omoigawa > Tochigi > Ohirashita > Iwafune > Sano
Sự hoang sơ bên ngoài cửa sổ tôi chưa từng thấy qua trước đây.
Từng giây chậm chạp trôi qua...
...và cơn đói cồn cào...
...tiếp tục làm tinh thần tôi suy giảm.
giờ hẹn của chúng tôi đã trôi qua...
...tôi có cảm giác Akari đang lo lắng.
Vào hôm đó...
...ngày mà nàng gọi cho tôi...
...Akari chắc đã thất vọng và buồn chán hơn tôi rất nhiều, nhưng tôi lại không thể an ủi nàng
Tôi thấy thật xấu hổ.
Khi nhìn lại, chúng ta phải cảm ơn những gì thầy cô đã làm cho ta.
Có lẽ sau ngày hôm nay...là tạm biệt. Khi nhìn lại, chúng ta phải cảm ơn những gì thầy cô đã làm cho ta.
Có lẽ sau ngày hôm nay...là tạm biệt.
Có kế hoạch nghỉ hè chưa ?
Khi nhận được bức thư đầu tiên của Akari một năm trước...
...trong kỳ nghỉ hè của năm cấp 2 đầu tiên của tôi.
Tôi nhớ từng câu chữ trong đó.
Hơn hai tuần trước khi chúng tôi gặp nhau...
...Tôi đã bỏ thời gian viết một bức thư cho nàng.
Chứa đựng hết những gì tôi muốn nói.
Những điều tôi muốn nàng nghe.
Rất nhiều điều.
Chúng tôi rất xin lỗi về sự chậm trễ.
Chuyến tàu sẽ sớm khởi hành đến Utsonomiya
Đây là Oyama. Oyama.
Hành khách muốn chuyển sang tàu tốc hành Tohoku xin hãy xuống tàu.
Hành khách đi Morioka bằng tàu cao tốc Tohoku, xin chuyển sang tuyến 1.
Hành khách đi Tokyo, xin chuyển đến tuyến 5.
Những hành khách chuyển sang tuyến Mito-
Hành khách chú ý. Những hành khách chuyển sang tuyến Mito-
Do tuyết rơi dày, tuyến Ryomo sẽ bị hoãn.
Chúng tôi xin lỗi vì những phiền phức gây ra.
Mong hành khách kiên nhẫn chờ đợi.
Chuyến tàu tiếp theo đi đến-
Dù sao... Chuyến tàu tiếp theo đi đến-
Chuyến tàu tiếp theo đi đến-
...Tôi không còn cách nào khác hơn ngoài tiếp tục đến nơi Akari đang đợi.
Đây là chuyến tàu đến Takasaki, đi qua Ashakaga và Maebashi.
Xin hãy đứng sau vạch trắng--
Hành khách chú ý.
Do tuyết rơi dày, đoàn tàu sẽ phải tạm dừng.
Chúng tôi xin lỗi vì những phiền phức cho quí khách...
...nhưng hiện tại, chúng tôi không thể tiếp tục.
Tôi nhắc lại...
"Takaki thân..."
"Bạn có khỏe không?"
"Thật ra mình đang viết thư trên tàu vì buổi tập luyện bắt đầu muộn."
Mỗi lần tôi tưởng tượng ra Akari từ những bức thư...
...vì lý do gì đó nàng đều một mình.
Cuối cùng, đoàn tàu đã phải dừng lại 2 giờ.
Mỗi phút trôi qua như vô tận.
Như là chống lại tôi...
...thời gian trôi qua chậm chạp xung quanh.
Tôi cắn chặt hai hàm răng...
...không thể làm gì hơn ngoài chịu đựng và ngăn dòng nước mắt.
Akari....
Hãy nói là...
... bạn đã ...
...về nhà.
Tuyến 3 đi Takasaki , qua Ashikaga và Meabashi đang đến
Do tuyết rơi dày, đoàn tàu sẽ phải tạm dừng.
Akari....
Ngon quá.
Thật à?
Chỉ là trà sấy thôi mà.
Trà sấy?
Lần đầu tiên mình uống đấy...
Bạn đùa à. Bạn đã uống rồi.
Bạn nghĩ thế à?
Chắc chắn là bạn uống rồi.
Khi pha..., mình cũng không chắc vị nó sẽ thế nào, nhưng...
Nếu bạn thích hãy uống thêm đi.
Cám ơn!
Mình đói quá !
Ngon không ?
Chưa bao giờ mình được ăn cơm nắm ngon thế.
Bạn nói quá rồi !
Thật mà!
Vì bạn đói nên thấy thế thôi.
Bạn nghĩ thế à?
Có lẽ thế...
Mình cũng sẽ ăn một miếng...
Bạn sắp chuyển đi đúng không ?
Ừ, tuần tới.
Kagoshima, hả?
Nơi đó xa lắm.
Ừ...
Lần này đi Tochigi cũng rất xa...
Dù gì thì giờ̀ bạn cũng không thể về nhà được.
Chúng tôi sắp đóng cửa. Không còn chuyến tàu nào nữa.
Vâng ạ.
Trời tuyết về nhà cẩn thận đấy.
Vâng ạ.
Bạn có nhìn thấy cái cây đằng kia không ?
Đó là cái cây bạn thường nói trong thư ?
Đúng rồi. Cây anh đào đấy.
Vậy...
...bạn thấy giống tuyết rơi không ?
Chắc rồi.
Lúc đó...
...Tôi thấy như chúng tôi đã hiểu hết trái tim và tâm hồn nhau.
Dường như chúng tôi đã chia sẻ 13 năm cuộc đời.
Và rồi...trong khoảnh khắc sau đó...
...bỗng nhiên lòng tôi tràn ngập nỗi buồn.
Hơi ấm của Akari...và tâm hồn nàng...
Làm thế nào tôi có thể thu lại và mang theo?
Tôi cảm thấy buồn vì không có câu trả lời.
Tôi biết rõ chúng tôi sẽ không thể bên nhau mãi mãi.
Cuộc đời phía trước còn dài...
...và chưa biết chúng tôi sẽ ra sao.
Nhưng...nỗi lo sợ đã dần xâm chiếm tôi...
...cũng sẽ dần tan đi.
Những gì còn đọng lại là bờ môi mềm mại của Akari.
Đêm đó chúng tôi ở trong một căn lều bên cánh đồng.
Cuộn mình trong chiếc chăn cũ, chúng tôi cứ nói chuyện...
...cho đến khi cả hai thiếp đi bên nhau.
Buổi sáng hôm sau, tôi đón tàu quay trở về̀...
...Hai chúng tôi lại cách xa..
Ừm...Takaki...
Sao?
Takaki...
...Chúc bạn gặp mọi điều tốt đẹp.
Mình biết rồi...
Cám ơn bạn.
Akari, bạn cũng thế !
Mình sẽ viết thư cho bạn.
Mình sẽ gọi cho bạn!
Tôi không bao giờ nói cho Akari biết tôi đã làm mất bức thư viết cho nàng.
Bởi tôi cảm thấy thế giới của tôi đã thay đổi sau nụ hôn đó.
Tôi chỉ muốn có sức mạnh để bảo vệ nàng.
Với suy nghĩ đó, tôi cứ tiếp tục nhìn vô định ra ngoài cửa sổ.
Hết chương I : Hoa anh đào nở.
Chương II
Nhà du hành.
Kanae, sau giờ học em cũng đi à?
Vâng, có sao không chị?
Chị thì không sao. Nhưng nhớ về học đấy.
Vâng.
Được rồi!
Chào buổi sáng.
Chào buổi sáng, Tohno.
Sáng nay bạn đến sớm thế ?
Bạn cũng thế, Sumida. Bạn lại ra bãi biển đúng không ?
Yeah.
Bạn tập vất vả quá.
Không vất vả lắm...
Gặp lại sau, Tohno.
Gặp lại sau.
Các em hiểu chứ? Đây là thời điểm để các em đưa ra lựa chọn.
Thứ hai nhớ nộp lại nhé!
Và nhớ thảo luận với bố mẹ trước.
Có vẻ Sasaki sẽ học đại học ở Tokyo.
Có gì ngạc nhiên đâu. Mình đang định vào một trường cao đẳng học 2 năm ở Kumatomo.
Bạn thì sao Kanae?
Hả? Umm...
Bạn sẽ đi làm à?
Umm...
Bạn chưa nghĩ về việc đó đúng không?
Trong đầu bạn chắc chỉ có Tohno ?
Nói cho bạn biết, cậu ta chắc chắn đã có bạn gái ở Tokyo.
Không đời nào!
Vẫn không vui à ?
Vâng, em làm sao thế này ?
Tốt hơn em đừng nghĩ nhiều quá, Em nên để thời gian đi lướt ván thì hơn.
Nói chuyện với chị thật thoải mái.
Sao em phải vội thế ?
Bây giờ cho đến lúc tốt nghiệp, em chưa thể nói được gì hết...
Cám ơn chị.
Chị có thể đưa em về...
Không sao đâu, em sẽ đi xe về.
Sumida, bạn đang về à?
Ừ.
Bạn cũng về àTohno?
Ừ.
Về chung nhé?
Nếu tôi có đuôi như một chú cún...
...hẳn tôi đã vẫy đuôi liên tục vì không thể che giấu hạnh phúc.
Tôi đã rất căng thẳng, tự nghĩ "Cám ơn chúa con không phải là một chú cún..."
...và tôi thấy những gì đã làm trước đó thật ngu ngốc.
Nhưng về cùng Tohno thật hạnh phúc.
{i1}Ngay từ lúc đầu, Tohno đã khác những chàng trai khác.
Mình làTohno Takaki.
Mình thường phải chuyển trường vì công việc của bố mẹ...
...nhưng mình không biết rõ hòn đảo này lắm.
Rất vui được gặp mọi người.
Tôi đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, và muốn được học cùng trường cấp 3 với anh...
...vì vậy tôi đã học thật chăm để được chấp nhận...
...mỗi lần nhìn thấy anh, tôi lại thấy yêu anh nhiều hơn.
Nhưng tôi rất lo sợ, mỗi ngày trôi qua thật kinh khủng.
Nhưng mỗi lần thấy anh, lòng tôi tràn ngập hạnh phúc...
...tôi không biết phải làm sao.
Tohno, bạn lại mua cái đó nữa à.
Ngon lắm mà.
Sumida, bạn luôn suy nghĩ kỹ trước khi quyết định đúng không?
Ừ.
Mình chờ ở ngoài.
Ừ.
Cái này thôi ạ.
90 yen.
Của cháu đây.
Cám ơn ạ.
Xong rồi à.
Bạn mua gì vậy?
Khó chọn thật, nhưng mình mua cái này.
Thỉnh thoảng, Tohno lại nhắn tin...
...và mỗi lần thế tôi lại ước...
...những tin nhắn anh viết...
...sẽ được gửi cho tôi.
Kabu, tao về rồi!
Kabu, Kabu!
Tao về rồi đây.
Đây là thông điệp từ tòa thị chính.
Cây xăng tiếp theo sẽ mở tại Trạm xăng Hợp tác nông nghiệp Sakai.
Sumida Kanae lớp 3-1...
... Itou đang gọi cho em.
Hãy đến văn phòng thầy hướng dẫn.
Bạn gái cậu đấy, Tohno. Hãy đến văn phòng thầy hướng dẫn.
Bạn gái cậu đấy, Tohno.
Cô ấy không phải bạn gái tôi.
Em là học sinh duy nhất chưa điền vào mẫu.
Em xin lỗi.
Nghe này, thầy không nên nói điều này...
... nhưng em không cần nghĩ nhiều quá về cái này.
Thầy Sumida đã nói gì à?
Không...
Nếu em không thể quyết định, em thấy trường cao đẳng học 2 năm trong quận thế nào ?
Nhưng...
Chị đã không thể giúp gì...
Sau cùng...
... lướt vàn, dù tôi đã được dạy rất nhiều...
... và người con trai duy nhất chiếm hết tâm trí tôi...
... là hai việc tôi không thể làm tốt.
Cám ơn.
Không có gì . Hẹn lần sau.
Mỗi khi tôi đến nơi có Tohno...
... trong tim tôi lại thấy như thắt lại.
Tohno.
Sumida, sao thế ? Thật ngạc nhiên là bạn tìm được mình ở đây.
Mình nhìn thấy xe bạn nên đi lên đây.
Sao thế ?
À ra thế. Rất mừng được gặp bạn.
Chúng ta đã không gặp nhau ở nhà xe hôm nay.
Mình cũng rất mừng.
Anh ấy thật lịch sự.
Nhiều lần tôi cảm thấy như sắp khóc.
Này, bạn sẽ thi vào đại học chứ ?
Uh. Mình sẽ nộp đơn vào vài trường ở Tokyo.
Tokyo à...
Mình đã nghĩ như thế.
Sao bạn nói thế ?
Bạn có vẻ muốn đi xa khỏi đây, vì lý do gì đó...
Còn bạn thì sao, Sumida?
Mình còn không biết ngày mai ra sao nữa.
Như nhau cả thôi.
Không phải. Bạn cũng thế à Tohno ?
Tất nhiên.
Trông bạn chẳng có vẻ gì lo lắng cả.
Ôi , thôi nào. Mình đang rất lo đây.
Mình đang cố bình tĩnh đây.
Thật à?
Mình hiểu rồi...
Máy bay à ?
Ừ.
Wow...
Họ nói nó bay với tốc độ 5km 1 giờ đấy.
Nó đang đi đến bãi phóng Minamitane.
Có vẻ năm nay họ sẽ phóng. Lần đầu tiên.
Nó sẽ bay rất xa khỏi hệ mặt trời.
Dù có mất bao nhiêu năm...
Này, con nên nói chuyện với Kanae về dự định tương lai của nó.
Con biết nó đang trí thế nào mà.
Nó sẽ ổn thôi. Nó không còn là trẻ con nữa.
Ngày xưa con cũng như thế ...
Nghe không, Kabu? Tohno cũng không biết ngày mai sẽ ra sao đấy.
Bọn tao đều như nhau. Tohno và tao.
Chắc sẽ là...
...một hành trình cô đơn hơn bất kì ai có thể tưởng tượng ra.
Khi tiến về phía trước trong bóng tối dày đặc...
Hiếm khi bắt gặp ngay cả một nguyên tử hydro...
Hết lòng tin tưởng bạn đang đến gần với khám phá...
...bí mật của vũ trụ trong không gian sâu thẳm.
Tôi tự hỏi chúng ta nên đi bao xa...
Chúng ta CÓ THỂ đi bao xa ?
Tôi tự hỏi từ khi nào tôi có thói quen viết tin nhắn chẳng để gửi cho ai ?
Kanae, em đã quyết định sẽ làm gì sau này chưa ?
Chưa. Em không chắc lắm...
Nhưng em đã quyết định sẽ giải quyết từng việc một.
Em đi đây!
Từ hôm đó, nhiều cơn bão đã tràn qua...
...và thời tiết trên hòn đảo này trở nên lạnh hơn.
Cơn gió lạnh thổi qua cánh đồng mía...
...bầu trời dường như cao hơn.
Những đám mây trở nên mềm mại hơn...
...và các bạn tôi bắt đầu mặc áo khoác mỏng khi chạy xe
Khi tôi trở lại với những con sóng, sáu tháng đã trôi qua.
Mặc dù đang là giữa tháng mười, nhưng có vẻ mùa hè chỉ vừa trôi qua
Dự báo thời tiết đêm nay trời quang và sức gió mạnh 8m/s
Mình nghe là Yamada đã thổ lộ với Sasaki. Dự báo thời tiết đêm nay trời quang và sức gió mạnh 8m/s
Mình nghe là Yamada đã thổ lộ với Sasaki.
Không có gì ngạc nhiên.
Huh? Kanae, hôm nay bạn trông thật vui.
Bạn và Tohno có chuyện gì vui à ?
Làm gì có!
Ngày hôm nay, tôi cũng sẽ tỏ tình với Tohno.
Nếu tôi không thổ lộ với anh đúng ngày tôi cưỡi được những con sóng...
{i1}...Tôi chắc sẽ không bao giờ có thể nữa.
Sumida.
To--
Tohno.
Đang về̀ nhà à ?
Ừ.
Biết rồi.
Vậy về cùng đi.
Huh, Sumida? Hôm nay quyết định rồi à ?
Ừ.
Sao vậy ?
...với mình...
Không, mình xin lỗi... Không có gì.
Xe của bạn lại dở chứng à ?
Uh, lạ thật.
Nó hỏng à?
Mình nghĩ bugi hỏng rồi.
Cái này bạn được để lại à ?
Uh, của chị mình.
Khi bạn cố khởi động có bị chết máy không ?
Có thể ....
Hãy để nó lại đây hôm nay đi.
Bạn có thể nhờ người nhà đến lấy sau.
Hôm nay đi bộ về vậy.
Huh? Mình sẽ tự đi về.
Bạn về trước đi.
Nhà bạn cũng gần mà...
Với lại...mình cũng muốn đi bộ hôm nay.
Tohno, xin hãy...
Sao thế ?
Mình xin lỗi ...
Không có gì .
Mình xin lỗi ...
Sumida...
Em xin anh...
...đừng quá tốt với em!
Khi loài người vội vàng và liều lĩnh vươn đến bầu trời
...và phóng những vật thật to lớn vào không gian...
...nhìn vào khoảng không, xa hơn cả những giấc mơ điên dại
...tôi cảm thấy sắp hiểu được vì sao Tohno khác với những chàng trai khác.
Vào lúc đó...
...Tôi nhận ra Tohno không hề nhìn tôi.
Đó là lý do vì sao ngày đó tôi không thể nói nên lời.
Tohno rất tốt, nhưng...
Anh thực sự rất tốt, nhưng...
Nhưng Tohno luôn hướng đến một điều gì đó xa hơn tôi.
Xa hơn tôi, về một nơi rất xa.
Tôi chắc chắn không thể cho Tohno điều mà anh khao khát
Nhưng...mặc dù thế...
Ngày mai, ngày kia, và sau đó...
...Tôi biết tôi yêu anh trong vô vọng.
Khi nghĩ về Tohno, tôi đã khóc đến khi thiếp đi.
Hết chương II
Chương III
Tôi có linh cảm mạnh mẽ...
... rằng nếu bây giờ̀ tôi nhìn lại...
... cô ấy cũng sẽ quay lại.
Chuyến tàu cuối cùng đi Tokyo đang tới.
Con nên ở lại đến Tết.
Con biết, nhưng con còn nhiều việc phải lo lắm.
Chắc thế.
Nhớ nấu cho cậu ấy những bữa ăn ngon đấy?
Dạ.
Nếu có chuyện gì, hãy gọi cho bố mẹ.
Con không sao đâu.
Chúng ta sẽ gặp lại ở đám cưới vào tháng tới, đừng lo.
Chuyến tàu ở sân ga số 2 đang đến. Chúng ta sẽ gặp lại ở đám cưới vào tháng tới, đừng lo.
Chuyến tàu ở sân ga số 2 đang đến.
Trời lạnh lắm. Bố mẹ về nhà đi. Chuyến tàu ở sân ga số 2 đang đến.
Chuyến tàu ở sân ga số 2 đang đến.
Đêm qua, tôi đã mơ về quá khứ xa xưa.
Khi tôi và anh còn là trẻ nhỏ..
Chắc là tại bức thư tôi tìm thấy hôm qua.
Chào Tohno, Cũng lâu rồi nhỉ? Bạn có khỏe không?
Mình cứ răn rở với việc này mãi, nhưng mình có chuyện muốn nói với bạn.
Mizuno.
Vâng, thưa ngài ?
Gặp cô một chút được không ?
Vâng.
Như là một phần của cuộc sống, nỗi buồn thỉnh thoảng dồn nén lại.
Dù cho đường phố́ bị sấy khô dưới ánh mặt trời...
...chiếc bàn chải duy nhất trong phòng tắm của bạn...
...hay lịch sử cuộc gọi trong điện thoại.
"Ngay cả bây giờ, em vẫn còn yêu anh..."
Đó là những gì cô gái tôi đã yêu trong 3 năm viết trong e-mail.
"Nhưng mình biết rằng, có viết thêm cả ngàn tin nhắn nữa..."
"trái tim chúng ta không thể lại gần thêm 1cm nào"
Trong những năm qua, tôi chỉ muốn vươn tới những gì tôi không thể chạm đến...
...dù tôi không thể biết chính xác mình muốn gì.
Không biết những ý nghĩ ám ảnh đó đến từ đâu, tôi vẫn tiếp tục làm việc
Rồi một ngày tôi nhận ra con tim mình chai sạn, và chẳng còn gì ngoài nổi đau
Và rồi, một sáng nọ...
...khi tôi nhận ra tôi đã hoàn toàn mất đi sự tha thiết và cảm xúc mãnh liệt của ngày xưa
...Tôi biết mình đã đến giới hạn...
...nên tôi bỏ việc.
Hôm qua, tôi đã có một giấc mơ.
Một giấc mơ về̀ quá khứ rất xa.
Trong mơ. hai chúng tôi mới chỉ 13...
...đứng giữa cánh đồng mênh mông phủ đầy tuyết trắng.
Phía xa xa là ánh đén thưa thớt của những ngôi nhà.
Tất cả còn lại trên tuyết là dấu chân của chúng tôi.
Như thế...
...chúng tôi đã ước, không do dự, rằng có một ngày...
...hai đứa sẽ có thể...
...lại được ngắm hoa anh đào cùng nhau.
Anh vẫn luôn tìm kiếm em, tìm kiếm bóng hình em
Bên kia sân ga, hay qua cửa sổ trong lối đi.
Ngay cả khi anh biết em không thể ở đó.
Nếu điều ước của anh thành sự thật, anh muốn được ở bên em,
Không có gì anh không thể thực hiện.
Anh có thể đánh đổi mọi thứ để được ôm em trong vòng tay.
Không chỉ để bớt cô đơn.
Đêm nay khi những vì sao như sắp rơi xuống
Một lần nữa, xin thời gian hãy ngừng trôi.
Một lần nữa, anh muốn trở về những ngày
Anh vẫn luôn kiếm tìm em, kiếm tìm bóng hình em.
Khi mình đi qua nhau, trong mỗi giấc mơ.
Ngay khi anh biết em không thể ở đó.
Nếu có phép màu, anh muốn cho em thấy ngay bây giờ.
một bình minh mới, nơi anh sẽ xuất hiện,
và nói lên ba tiếng "Anh yêu em" chưa bao giờ nói.
Ký ức mùa hè vẫn còn trong anh.
và nhịp đập trái tim em bỗng ngừng lại.
Anh luôn kiếm tìm em, kiếm tìm hình bóng em.
Trong thành phố buổi bình mình ở Sakuragi-cho
Ngay cả khi anh biết em không ở đó.
Nếu điều ước của anh thành sự thật anh sẽ luôn ở bên em.
Không có gì anh không làm được.
Anh có thể đổi tất cả để được ôm em trong vòng tay.
Anh luôn kiếm tìm em, kiếm tìm từng kỷ niệm về em.
Trong cửa hàng anh sẽ đến, trong từng trang báo.
Ngay cả khi anh biết em không ở đó.
Nếu có phép màu, anh muốn cho em thấy ngay bây giờ.
một bình minh mới, nơi anh sẽ xuất hiện,
và nói lên ba tiếng "Anh yêu em" chưa bao giờ nói.
Khắp nơi đều hiện lên nụ cười của em.
Nơi ngã tư hay chỗ đợi tàu.
Ngay cả khi anh biết em không ở đó.
Nếu có kiếp sau, anh sẽ luôn ở bên em.
Vì anh không biết có gì khác
đáng quí giá hơn em.
Hết
Chương trình chiếu phim của chúng tôi hôm nay đến đây là hết, mời bà con về đi ngủ.