Tip:
Highlight text to annotate it
X
Macao Park
Pepsee
Popie
Yenicall
Trần
Chewing Gum Andrew
Zampano Johnny
Julie Vai khách mời: Shin Ha-kuyn
Đạo diễn: Choi ***-hun
Ồ, bác gái, lần đầu diện kiến ạ.
Cháu đáng lẽ phải đón bác
mà hôm nay gặp nhiều khách hàng quá ạ.
Lần đầu gặp đã kêu tôi là Bác gái có chút khó chịu đó.
Hy vọng cậu hiểu, tôi mặc thế này vì vừa leo núi xong.
Thế ạ. Bác không phải dùng kính ngữ đâu ạ.
Mang cốc chè xanh lên đây...
Thôi khỏi trà, đây là rượu Chivas Royal Salute nhỉ?
Có thể làm một ly chứ?
Hôm nay phải uống hăng một tý.
Nói cách khác con gái tôi
đem trinh tiết hiến tặng quản lý Lee phải không?
Mẹ à, mẹ lại nghiêm trọng hóa rồi.
Con phải biết. Xe ngồi một lần thì đã thành hàng qua tay rồi.
Cậu có thể đứng bên đó để tôi ngắm không.
Không, không phải thế, đứng chỗ thấy rõ ràng cơ.
Cũng không cao cho lắm nhỉ.
Tôi là không thích nói vòng vo đâu,
Quản lý Lee, cậu có rất nhiều tiền không?
Cả phòng tranh này là của quản lý Lee phải không nhỉ?
Hiện tại thì, là của cha cháu.
Những bức tranh này thì sao?
Là để bán ạ.
Nói nữa thì như tự hào về bản thân quá, có hơi ngại nhưng...
Tranh của cháu đều tương đối đắt tiền.
Vì vậy, ngoài ra...
Lối thoát hiểm: Tự động mở và đóng máy
Tôi có thể xem qua không?
Là cái nào... ạ?
Những tác phẩm.
Tất nhiên được ạ.
Con ở lại đây đi! Để mẹ và cậu ấy trò chuyện.
Kẹo cao su.
Kẹo cao su.
À, "Chewing Gum".
Em xin lỗi, mẹ em có hơi lập dị nhỉ.
Bà rất "quân tiền phong" nhỉ.
Bác gái, để cháu chỉ đường cho bác.
Đi thôi ạ.
À, vâng.
Anh sẽ quay lại ngay.
Ừm. Hẹn gặp anh sau.
Tới nào. Bắn đi.
Mau bắn đi.
Bắn tốt lắm!
Zampano tiến bộ lớn đó.
Là anh trai cô bắn đấy.
Zampano của chúng ta khi nào mới bắn được nhỉ?
Leo trèo thôi.
Trông nó phởn chưa kìa.
Nói đơn giản là một chiếc tủ lạnh rất đắt tiền.
Dù có xảy ra chuyện gì, trong vòng 3 phút sẽ tự động sửa chữa.
Tuy nhiên. Bác gái à. Bác không phải dùng kính ngữ nữa đâu.
Nghe nói lúc thiếu thời bác đã từng vẽ tranh.
Con gái tôi nói thế sao?
Nói tôi đã vẽ tranh?
Vâng. Nói bác sống cực lãng mạn.
Mở ra đi.
À, tôi không thể nhìn phải không?
Tôi đã sẵn sàng. Buông đây đi!
Đã buông rồi.
Nhanh quá, nhanh, nhanh quá, nhanh quá.
Cứ thế mà thả sao??
Nói thật thì, trong bảo tàng ở trong nước, đều có thể nói là đồ giả.
Bác vào trong đi.
Không.
Khi nãy hỏi cậu có rất nhiều tiền không, có phải thấy tôi rất thô lỗ không?
Cháu thấy bác rất chân thành.
Tôi rất thô lỗ, người rất thô lỗ, nhưng mà...
không biết tôi có thể nói như vầy với quản lý Lee không.
Con gái tôi có vẻ rất có mắt nhìn đàn ông.
A! Đau đầu quá!
Bác gái.
Bác gái.
Bác gái.
Bác gái, bác không sao chứ?
Không sao đâu.
Bác gái, vừa nãy bác không nói kính ngữ nữa rồi.
Vậy đã cảm thấy gần gũi rồi.
Đi lối này ạ.
- Trông cậu thật phấn khởi đó, quản lý Lee. - Bác đừng khách sáo.
Bắt đầu đếm ngược.
Kết thúc trong vòng 3 phút nữa.
OK.
Vào trong chưa?
Vào trong rồi.
Ở đâu nhỉ? Bộ giải mã ở đâu?
OK.
Zampano, kéo lên đi.
OK.
Hẹn gặp lại sau.
Ê này, tôi sắp trễ rồi.
Ây da.
Chewing Gum.
Cầm chân hắn thêm chút nữa.
Bác gái, bác không sao chứ?
OK
Còn giày, giày...
Vào đi bác.
Xém chút nữa. Xém chút nữa.
Sao thế?
Em sao thế?
Có chỗ nào không thoải mái sao?
Giúp em đứng lên,
Đôi khi em cảm thấy sống thật mệt mỏi.
Con có thể giữ lấy người đàn ông này. Cậu ta rất tốt.
Xin đợi cháu một lát. Đợi anh một lát.
Tiếng báo động này từ tầng mấy?
Là quản lý. Từ kho cá nhân của anh.
Tôi mới vừa từ đó ra mà.
Thưa bà.
Thưa bà.
Xin lỗi. Tôi phải mở ba lô kiểm tra.
Tại sao vậy?
Anh à!
Anh đang nghi ngờ mẹ em sao?
Quản lý Lee!
Nếu giờ cậu mở ba lô tôi ra...
sau này cậu đừng gặp con gái tôi nữa.
Phải làm sao ạ?
Mở... mở ra khám đi.
Không có gì.
Việc này...
nói với bà ấy chỉ là...
theo hướng dẫn an ninh mà phải làm thế...
Anh à,
tình yêu thì không có sách hướng dẫn đâu.
Có thể đi được chưa?
Biên dịch: sillycorn Biên tập: trwng_tamphong .:ONPHIM.NET:.
The Thieves
Trong và ngoài nước có bình lư hương nào tinh tế hơn chứ?
Nó hẳn phải là món đồ cực quý ở bảo tàng.
Nhưng mà...
tiền sao chỉ có ngần này?
Bây giờ không có chỗ để bán nó.
Tay quản lý nhất định đã phát lệnh truy nã rồi. Tôi phải làm thế nào?
Chỉ có nước giấu hai, ba năm nữa rồi lấy ra thôi.
Nghĩ ra cách làm thế nào đi chứ?
Còn làm thế nào nữa.
Chia tiền đi!
Tiền để trước mặt, cứ thu hết lại đã.
Nếu thiếu thì lấy tiền trong ví của em đi.
Tôi thì miễn nhé.
Phần đó của tôi đợi 3 năm sau mới lấy đi.
Đến lúc đó đưa đi.
Em có thể lấy luôn ngay không?
Cái con bé này. Sao lại không biết đến tập thể hả.
Hai cái từ tập thể nói với tôi sao.
Vì số tiền này, năm tháng qua đã chịu đủ mùi đơn chăn gối chiếc.
Tôi có thể nhận bồi thường từ đâu đây?
Tuổi trẻ của tôi, chỉ có thể lấy tiền bạc để bù đắp thôi.
Chị đã ngủ với quản lý bảo tàng mỹ thuật chưa?
Chưa ngủ... mà...
Nhưng mà cậu hỏi cái đó làm chi?
Quả thật không ngủ, thì thật biết nhẫn nhịn.
Năm tháng rồi không bán thịt, bán hết hương thịt nướng rồi sao?
Chewing Gum.
Em là thịt sao?
Con nha đầu này thật là, mày có nuốt phải vải lau không
mà lại đột nhiên sủa loạn "Chewing Gum! Chewing Gum!".
Tuổi teen có biết lễ phép không hả?
Tới tuổi trung niên, tính khí chị sẽ cục cằn không chừng.
Bởi vì không làm tình có định kỳ,
Cũng phải, sao mà có thể làm định kỳ được?
Đã ba vạn năm chưa được làm rồi nhỉ.
Làm sao giờ? Nhịn không nổi thì làm với cậu ta đi.
Xoắn xít nhau làm gì, món tiếp theo to bự chảng đó.
Popie không nói với các người sao?
Dưới chỉ đạo của Macao Park.
Ai là Macao Park vậy?
Thì thằng chó đã phản bội đại ca lần trước.
Phải không anh?
Chà, hắn phi dây còn giỏi nữa,
y như bay trong không trung vậy.
Đúng thế. Không sai, không sai, là trùm Popie ngày xưa.
Đầu xỏ cái gì chứ?
Là một đối tác thực sự.
Rốt cuộc là ai vậy?
Nói thế nào nhỉ?
Là ai? Ai hả?
Hắn hồi 24 tuổi, mới xong nghĩa vụ quân sự đã cầm 80 vạn đi Ma Cao.
Hắn trong một đêm đã thắng bao nhiêu ấy nhỉ?
8,8 tỉ.
- Vậy mới được gọi là Macao Park. - Đợi đã.
Đừng kể với tôi thằng nào kiếm tiền nữa.
Không phải tôi kiếm thì miễn bàn.
Nhưng sao lại không làm?
Nếu đó là Macao Park tham gia thì đáng tin.
Sao mà tin được thằng tiểu tử đó.
Nghe nói làm cùng mấy tay Trung Quốc nữa.
Khốn kiếp, thằng Lee Soh Yun lại mò đến tìm tôi rồi.
Giấu hết tiền đi.
Gom cả lại.
Này, Popie làm ăn vẫn phát đạt chứ?
Vâng, đại ca.
Phát đạt, câu này nên nói với người có tiền chứ.
Cậu vẫn chưa bị sa thải à?
Cậu biết phòng tranh Biệt Phố không?
Vâng, biết chứ ạ.
Chúng tôi đã theo dõi phòng tranh đó được tháng rồi.
Cái tay quản lý ở đó...
là một kẻ thân với Trung Quốc...
bất kể là tranh hay đồ gốm, hắn đều mua.
Không phải là một phần tử buôn lậu rất đáng gờm sao?
Tên là gì nhỉ?
Là Vệ Hồng ạ.
À ừ, Vệ Hồng.
Thằng này sao có nhiều bật lửa thế này?
À, anh lấy một cái mà dùng.
Cảm ơn nhé.
Dù thế nào đi nữa, hôm qua chỗ đó bị trộm.
Đội an ninh, cả trạm cảnh sát địa phương đã ra tay cả rồi, đã thành một đội.
Chết cũng không thừa nhận bị trộm đồ.
Cái gạt tàn đâu?
Có thể vùi vào đây không?
Vâng, đó... là cái gạt tàn.
Nếu mà là cậu,
cậu sẽ nấp ở đâu nào?
Nếu là em, dùng dây treo phi qua từ công trình xây dựng liền kề.
Young Chul, mang cái đó cho cậu ta xem.
Chúng đã vào như thế nào?
Người thân hình nóng bỏng trên ảnh không phải Chewing Gum chứ?
Cái này...
Đây là Chewing Gum sao?
Lâu rồi không gặp cô ấy?
Không gặp cái gì chứ?
Young Chul à...
dùng điện thoại của Popie gọi cô ta xem có nghe máy không!
Bỏ quên ngoài đó rồi.
Ở đây. Tìm thấy rồi.
Nếu như tôi đột nhập...
sẽ không tìm Chewing Gum làm tay sai.
Cô ta không chịu nghe lời nữa rồi.
Lại còn là bợm rượu,
so với tuổi đời thì chẳng khôn ngoan tý nào cả.
Đột nhiên bị máy giám sát chụp lại được!
Nhưng mà... Con mẹ nó!
Sao lại rờ sang tôi chứ.
Tại sao? Có tiền án sao? Vậy thì bị rờ đến cả đời sao?
Không nhấc máy.
Đưa cậu ta một tấm.
Popie, cậu vẫn rất ăn ảnh đó.
Sao cậu lại ngồi trên chiếc xe đạp đó chứ?
Anh nói đây là tôi sao?
Khốn kiếp! Chỉ cần là đứa trọc lông lốc bình vôi...
thì phán là Chun Doo Hwan sao? ( cựu Tổng thống Hàn Quốc )
Anh muốn mở cái cửa đó thì mang lệnh khám xét đến đây.
Tôi giờ là người quản lý cậu.
Tôi có thể dùng vài thủ đoạn để lôi cậu về tù.
Nếu không, tôi theo dõi cậu ba tháng xem ra làm sao?
Muốn nếm thử sự lợi hại của pháp luật không?
Vốn dĩ pháp luật không phải rất chậm trễ sao?
Từ bây giờ sẽ nhanh hơn, đặc biệt là với cậu bạn.
Lâu rồi không thấy lệnh khám xét ha! Tôi phải mang cho cậu xem mới được.
Đi nào.
Khốn kiếp! Thật là...
Ra đi, ra đi.
Điện thoại.
Chài, mình quên khuấy cầm nó.
Mẹ nó, đột nhiên khạc đờm vào hiện vật.
Có vẻ chúng ta phải trốn ra nước ngoài rồi.
Tại sao phải chạy trốn?
Đã lưu ý theo sát Popie rồi mà! Đúng là thằng ngốc này.
Chúng ta phải ra nước ngoài sao?
Làm sao đây?
Thật sự phải chạy trốn sao?
Tại sao hỏi tôi?
Anh không phải nói tôi "đầu to mà óc quả nho" sao!
Chỉ là một mụ điên nát rượu sao?
Ra nước ngoài rồi cũng chỉ biết uống rượu nhỉ?
À, các người đi một mình được không?
Lần này tôi đã mơ một giấc mơ vớ vẩn.
Thầy bói nói, tôi mà ra nước ngoài, chỉ có chết.
Audrey Hepburn cũng phải chết mà, vậy em sợ cái gì chứ.
Và nếu thầy bói nói đúng, chị có thể kết hôn ba lần đấy.
Đi cùng đi. Chị mua giấc mơ của em.
Thật sao? Vậy được rồi.
Chuẩn bị xong rồi.
Tôi còn chưa nói đưa Chewing Gum theo mà?
Hắn chỉ cần ba người thôi. Những người đu dây.
Ồ.
Phải rồi, phải rồi.
Yenicall sẽ đi chứ.
Đại ca, anh có trách nhiệm làm hộ chiếu giúp tụi em.
Yenicall. Mai cô đi Uijeongbu một chuyến.
Lái chiếc xe đó.
Lại là Mercedes à.
Cái xe rách này cũng đi được sao?
Pepsee không phải năm sao ra tù sao?
Nói là tạm tha rồi.
Pepsee lại là ai nữa?
Không đi sao?
Chị biết tôi không?
Sao tôi biết cô được?
Xe cô đi là của tôi, may ra tôi còn biết?
Nhưng ***ệt danh của chị là Vạn Sự.
có thể là tính cách kì dị, như cảm giác của lưỡi thép ***.
Trước đây đã ăn cắp bao nhiêu món rồi?
Chi bằng kêu tôi đếm sỏi ở sông Hàn đi ấy.
Chắc nhà chị có hàng nghìn sấp ấy nhỉ?
Em có biết kẻ cắp tại sao rất nghèo không?
Đồ ăn cắp thì đắt, bán đi lại rẻ.
Vậy mới nói là cuộc vật lộn với bản thân mình đó.
Em đang cười chị sao?
Không ạ.
Việc đó đâu cần vật lộn nhiều thế, sao phải tự làm khó mình chứ.
Có vẻ như em ghét chị phải không?
Không ạ. Em rất thích chị ấy chứ.
- Là chị chưa quen với em thôi. - Chị lại rất mến em đấy.
Đúng thế đó.
Em rất hợp cạ với các chị đứng tuổi.
Dừng xe.
Chị ơi...
bây giờ chúng ta không có thời gian.
Đừng nhắc đến thời gian trước mặt chị.
Biết rồi ạ.
Chao ôi.
Em chịu cực rồi.
Em không nhớ Chewing Gum nhỉ?
Sao em lại quên chị được.
Về thực lực diễn xuất, được biết đến là truyền thuyết đó.
Em chào chị.
Còn xa mới là truyền thuyết.
Giờ già rồi! Không có rượu thì diễn sao nổi.
Đúng rồi, em nghe nói chị đang ở Nhật Bản mà?
Họ gọi điện kêu bằng được tôi về. Popie cũng thật là.
Ở đâu lại có mùi rượu vang thế?
Lại uống rồi phải không?
Con gái tôi nói muốn ly hôn, trong lòng hoảng loạn.
Uống một ly thì có sao.
Người ta đều nói...
niên lão uống chút rượu có lợi cho sức khỏe.
Còn cố tình uống đó nha!
Chị đau khổ nhiều thế đấy.
Ở bên kia là Zampano.
Hai chúng tôi tâm tình riêng một chút đã.
Em tiều tụy như vậy, trông rất gợi cảm đó.
Ê này, Pepsee, cô ấy vẫn xinh đẹp như thế nhỉ?
Đẹp nỗi gì chứ?
Theo ý kiến của em...
là một bà nương thối không chịu được ấy.
Nhưng hai bọn họ đang yêu nhau sao?
Popie, anh giờ đã là ông chủ nhỉ.
Rửa tay gác kiếm rồi sao?
Cũng phải đi Ma Cao một chuyến, mới rửa tay gác kiếm.
Anh ta cũng bảo em tham gia sao?
Hắn tưởng em còn trong tù cơ.
Nếu là định gạt hắn, khiến hắn trắng tay thì được.
Nhưng chỉ làm một ít thì em miễn nhé.
Đúng là những bộ óc vĩ đại có chung chí hướng mà.
Xong rồi, ngài có thể đi rồi.
Tại sao? Tôi thắng nhiều quá sao?
Xin vui lòng rời sòng bạc, ngài đã bị ghi vào sổ đen.
Ồ, thật sao?
- Cảm ơn. - Vậy lần sau gặp lại.
Sẽ không có lần sau đâu ạ.
Thế lại chưa chắc.
Anh Trần, em là Macao Park.
Chủ nhật đi câu cá chứ?
Được. Câu ở đâu?
Tới lúc đó gặp nhé.
Tiểu Mạn, tôi đã nói người ta 5 phút nữa sẽ tới mà.
Kêu cô hủy báo động đi mà!
Xin lỗi ạ.
Tôi cứ nghĩ ông chủ hủy được.
Xin lỗi ạ.
Xin lỗi. Ấn nhầm rồi.
Ấn nhầm sao? Chuyện cơm bữa.
Tiểu Nguyên, cà-phê đâu?
Cà-phê không?
Không uống cà-phê đâu mà! Nhà vệ sinh ở đâu?
Tiểu ca...
đúng là cậu đã đến trong vòng 5 phút.
Vâng
chúng em rất đúng giờ.
Phải ạ, là tiệm Kim Chí Tôn đây!
Không cẩn thận đã ấn nhầm nút thôi.
Ổn cả ạ.
[CỨU!]
Cảm ơn.
Cảm ơn.
Xin lỗi.
Đi thôi. Thông báo cho tổng bộ chưa?
Tổng bộ bảo chúng ta đi kìa...
- Vất vả rồi. - Các anh đi cẩn thận.
Mày dám chơi tao à.
Muốn tao bắn vào đâu hả?
Ở đây? Ở đây? Hay ở đây?
Lập tức lấy hiện kim.
Đừng ồn nữa.
Xinh xắn lắm!
HỒNG KÔNG
Đi Ma Cao! Không phải là một cô gái khác sao?
Mở két sắt, không thể để người Hàn Quốc làm.
Xinh đẹp chứ?
Tốt nhất là trẻ trung một chút.
Chắc chắn đẹp hơn anh nhiều.
Đến rồi.
- Hello - Làm thế nào mà chị không thay đổi tý nào vậy?
Tên tiểu tử này. Khôn lớn rồi.
- Anh Trần, lần cuối muốn làm cùng anh đó. - Già rồi.
Sao có thể chứ. Mười năm rồi anh không thay đổi tẹo nào.
Bố em vẫn bận rộn chứ?
Không làm nữa rồi.
Ông thấy thực lực của em nên sớm đã rút lui rồi.
Có phải cậu bé đáng thương anh nhận làm tiểu đệ đó không?
Andrew.
Cái gì? Vừa nói cái gì?
Nói cái gì bằng tiếng Quảng Đông vậy?
Đang mắng tôi à?
Không có đâu mà!
HI!
Người Hàn quốc lúc nào tới?
Ngày mai đến.
Này, Hàn xẻng toàn lũ bốc phét.
Phải! Phải!
- Macao Park cũng là người Hàn Quốc à? - Phải! Phải!
Ồ, người Hàn Quốc.
Anh Trần, xưa có phải đã từng hợp tác với anh không?
Đã từng hợp tác rồi.
Gã có râu kia, có phải là Macao Park không?
Cậu ta vẫn chưa tới.
Này này này. Bọn họ đến rồi, đến rồi.
Gương mặt rất dễ sợ.
Một lũ thộn! Trông điệu bộ khinh khỉnh là biết ngay.
Phải cẩn thận rồi.
Đừng đến lúc ngon ăn cho chúng lấy mất.
Ê, cười lên chút.
Thằng ngốc, nóng thế này, lại mặc lắm đồ thế.
Tôi đồng ý. Có gì mà buồn cười ha! Thằng ngu.
Vẫn là cô gái Hàn Quốc xinh đẹp.
Nhìn là biết là chỉnh rồi.
Tất cả dân Hàn đều đã từng chỉnh sửa.
Trời ơi! Thật sao?
Tôi đi ăn thử tàu hũ Hàn Quốc.
Này, Andrew!
Yên tâm đi! Em có ý này.
Hạ mã uy bọn chúng một chuyến.
Ai gu, một cô bé lớn lên thật xinh đẹp, mà còn...
chỉnh sửa rất xinh đẹp nhỉ.
Cái ông bác dớ dẩn này, đang nói gì với mình vậy?
Anh vốn không tin Hàn xẻng
nhưng mà gặp được em,
anh của em đã sẵn sàng rồi.
Ông xuống địa ngục đi. Đồ khốn nạn.
Đồ khốn nạn. Đồ khốn nạn cái gì chứ?
- Chúng nói em là đồ khốn nạn. - Này, ngồi xuống đi.
Cậu nói được tiếng Trung sao?
Cậu ta là Hoa kiều.
Hắn vừa nói cái gì?
Hỏi mặt của chị Yenicall có phải chỉnh sửa không.
Cái thằng đầu đít này!
Mày biết lớn được thế này phải cực thế nào không?
Không sao! Không sao!
Yên lặng mà ngồi đó đợi có được không?
Mày chán sống à.
Mẹ mày chứ. Dám bắt ông?
Dám bắt tao.
Nhìn gì, thằng tiểu tử thối này.
Andrew.
- Muốn bố mày bắn chết mày phải không? - Andrew.
- Có tin không? - Cậu đừng manh động.
Xin lỗi cậu.
Không sao.
OK! OK! OK!
A, nóng quá!
Nóng, nóng quá... nóng quá...
- Nước lạnh, nước lạnh đâu, nước lạnh. - Không sao.
Cậu là người Hàn quốc à?
Nhìn không biết sao?
Vẫn ổn chứ?
Là tới cùng với Popie sao?
Bác, ông bác là Macao Park sao?
Người đầy mùi rượu.
Đợi đã.
Chậm thôi.
Cô là người đu dây sao?
Cẩn thận chút, váy rất ngắn đấy.
Phụ nữ là phải tóc dài váy ngắn.
Nếu đến cả rồi thì vào trong xem đi.
Chúng tôi cũng rất vui được gặp.
Xin lỗi đến cuối.
Anh Trần, lâu quá không gặp.
Lâu quá không gặp.
Ngồi đi.
Mời ngồi, mời ngồi. Đừng khách khí.
Ngồi đi. Ngồi đi.
Ừ, ngồi xuống đi.
Lời chào cũng nói rồi.
Mặt thì từ từ nhớ dần đi.
Các vị đang ngồi đây đều là những chuyên gia giỏi.
Kia là các chuyên gia. Đây là các chuyên gia.
Popie cũng thế.
Tôi so với mọi người thì chỉ là lưu tặc hạng ba.
Anh Trần, anh nói đi.
Nào,
bàn chuyện chính.
Anh Trần, súng đâu?
To quá.
Nặng quá.
Này này. Thật là.
Khẩu này.
Hai.
Lấy chỗ này.
Đi đâu thế?
Sòng bạc.
Điên rồi, điên rồi. Hắn điên thật rồi.
Chúng tôi sẽ cướp sòng bạc sao?
Chúng ta phải ăn cắp món nào ở sòng bạc vậy?
Mục tiêu của chúng ta:
Nước Mắt Mặt Trời.
Kim cương.
Nước Mắt Mặt Trời chấn động thế giới.
Nước Mắt Mặt Trời hiện tại giá dự kiến là 300 tỉ.
Sotheby* bất ngờ bán. (là một hãng bán đấu giá nổi tiếng)
Giá chịu nhiệt là 300 tỉ.
Tại triển lãm Tokyo
đã bị đánh cắp.
Nước Mắt Mặt Trời được kết luận đang ở Hồng Kông.
Người đàn bà này là ai?
Người đàn bà đến Ma Cao mua Kim cương. Tifanny.
Dây thừng là cậu kéo phải không?
Ông vui lòng dùng kính ngữ.
Cái này là bật lửa của tôi.
Ồ. Xin lỗi nhé. Tôi tưởng cậu nhỏ nhất.
Đã lớn rồi đấy.
Còn có đội ngũ riêng.
Nên mang đến hai người nữa, cậu gặp rồi sẽ rất vui.
Lâu quá không gặp.
Tôi không biết xấu hổ cùng đến đây.
Có kiêng rượu không?
Rượu giờ thậm chí không nhìn vào rồi.
Thay đổi rất nhiều đó.
Có thể nói chuyện với tôi một chút không?
Chuyện thì chuyện.
Tại sao đưa Pepsee tới đây?
Phải mở két mà.
Chỉ cần thiếu một thôi, chúng tôi sẽ rút tất.
Két do cậu mở.
Tay của cậu vẫn ướt như thế mà.
Chúng ta đâu thân đến mức bắt tay nhau.
Này, đợi đã, đợi đã.
Ây da, tay bị thương rồi.
Két phải mở thế nào đây?
Cậu diễn kịch vẫn tệ như vậy.
Chewing Gum tiếng Nhật tốt. Giữ cô ấy lại.
Pepsee, cậu tiễn cô ấy về đi.
Dán râu làm gì chứ, trời nóng thế này.
Thằng tiểu tử thối, thật là.
Xin lỗi, anh Trần. Đừng lo bên đó.
Nói đến đâu rồi?
Người đàn bà đó có phải bà Tifanny.
Vậy chúng tôi đang vào hang hùm bắt cọp con sao?
Nếu bà ta là tình nhân Vệ Hồng.
Lẽ nào chúng tôi phải cướp kim cương của Vệ Hồng sao?
Sao?
Ông sợ à?
Họ đang nói gì vậy?
Vệ Hồng là ai?
Vệ Hồng này á,
Chẳng ai biết. Quốc tịch...
diện mạo...
và cả ngày tháng năm sinh,
còn cả hình xăm bướm trên mu bàn tay.
Không sai. Hình xăm bướm trên mu bàn tay.
Sau khi thấy hình xăm đó...
không ai có thể sống sót.
- Này, Ria mép - Ria mép cái gì?
Tôi cũng biết Vệ Hồng.
Phần tử tiêu thụ hàng ăn cắp ở Trung Quốc.
Rất đáng sợ.
Đúng thế. Rất đáng sợ.
Nghe nói, gần đây còn mua vũ khí.
Khoan đã...
định bán bao nhiêu?
20 tỉ đô la mỹ.
Mẹ kiếp.
20 tỉ đô la! 20 tỉ đô la!
Vậy anh định bán cho ai?
Bán cho ai ư?
Danh sách phần tử buôn hàng ăn cắp của Đông Nam Á ở ngay đây.
Bến Sao Tân của Malaysia,
Vệ Thanh của Xin-ga-po,
Vệ Hồng của Hồng Kông.
Sao lại bán cho Vệ Hồng?
Chúng ta thậm chí không biết hắn cao chừng nào thì bán thế nào?
Tôi biết ông ta trông thế nào...
tôi đã từng gặp rồi.
Cậu đã gặp Vệ Hồng?
Anh không muốn làm à?
Được, tôi tin cậu.
Tin tức này ai cung cấp?
Quả nhiên là anh Trần.
Đợi đã.
Đi Rolls-Royce đến cơ à.
Cho tôi một chiếc ghế, cảm ơn.
Đây là người của cậu sao?
Được rồi.
Có vấn đề gì không?
TIFFANY là sòng bạc của yếu nhân...
viên đá quý như thế lại để trong kho sao?
Kho của của sòng bạc không ai vào được.
Vậy nó để đâu?
Trong phòng hạng sang tầng 30 của sòng bạc
Việc này không phải rất đơn giản sao?
Không phải là một căn phòng thôi sao?
- Vậy cái gì mà secom... - Security
Bảo an chứ gì?
Hệ thống giám sát cảm biến nhiệt của bảo an sòng bạc...
quan sát mọi xó xỉnh của tầng 30.
Ở căn phòng có hai chiếc két.
Tôi không biết mật khẩu.
Cửa ra vào dùng khóa từ.
TIFFANY, 4 năm trước từng làm phẫu thuật tim.
Thiết bị điện tử trong vùng tim và khóa kết nối với nhau.
Cho nên ngoài bà ta ra không ai có thể vào được.
Trừ nhóm các bạn, phải không?
Giống như phép mầu.
Dĩ nhiên.
Chúng tôi chính là những chuyên gia làm phép.
Tiền bên trong két là của các bạn...
dù chúng ta chưa từng gặp mặt.
Bà là ai?
Tifanny là chị gái tôi.
Chị cùng cha khác mẹ.
Tôi có thể ở lại.
Nhưng còn chị nè, phải quay về sao?
Không về. Tờ bạc rẻ, không nhặt sao được.
Vậy được.
Nào. Làm một chén nào.
Này, cậu Hàn nhà quê. Cậu đến đây làm cốc nào.
Bà Thím này, đừng xem thường tôi đó nha!
Tuy thế này, nhưng tôi người gốc Seoul đấy.
Nguyên quán Pul Kwang-***, Seoul.
Thế sao? Pul Kwang-*** sao?
- Pepsee, chị cũng qua đây. - Biết chị cũng quốc tịch Hàn.
Nào, chúng ta nốc rượu uytky.
Bốn năm trước
Mình anh ở đó làm gì vậy?
Chúng tôi đến rồi! Thả dây xuống đi!
Thả dây rồi, Macao Park đi trước.
Được rồi. Dừng lại.
Đợi một lúc.
Anh phải chịu trách nhiệm.
Sao lại thế?
Trách nhiệm đã làm phụ nữ động lòng.
Người động lòng còn muốn nghĩ cách kìm nén sao?
Nhanh lên nào. Xe cảnh sát sắp quay lại rồi.
Thả dây đi.
Bây giờ bắt đầu thả xuống.
Khoan đã, hình như có sai sót, cáp thép hơi khít quá.
Sao thế? Xảy ra chuyện gì rồi sao?
Không sao chứ? Cáp đã đứt sao?
Macao Park rơi rồi.
Cô mau đi đi. Để tôi đi xem.
Tôi đi xem thế nào.
Không được, còi tầm đã rú rồi.
Cảnh sát vào trong rồi. Mau ra ngoài đi.
Nghe thấy tôi nói chưa? Ra ngoài mau
Thế nào rồi?
- Cảnh sát tìm thấy anh ấy chưa? - Chưa.
Xem ra chưa bị tóm.
Nhưng tại sao không liên lạc được?
68 ki-lô-gam vàng miếng, giá ba tỷ đấy.
Hắn có thể liên lạc với chúng ta sao?
Mới qua ba ngày thôi mà?
Giờ đã qua ba ngày rồi sao?
Cô là ai?
Đợi chút.
Cho cô ta vào.
Xin mời vào.
Đã đồng ý tìm nhà ở chỗ đó mà
Tầng 15.
Phải có hai phòng.
Được.
Tạm tha sao?
Em đã cản trở anh kiếm tiền sao?
So với chỗ này thì Hàn Quốc không phải tốt hơn nhiều sao?
Trái chín đầu mùa. Bao món đáng ăn cắp.
Làm gì có chuyện đó.
Còn tưởng anh sẽ nói câu xin lỗi cơ.
Nhưng tôi có một lương tâm trong sáng.
Vậy, vàng miếng hôm đó thì sao?
Hai vị vất vả rồi.
Nói tôi lần đó mang vàng chạy trốn.
Thân là kẻ trộm vậy tính là có tội sao?
Cảm ơn.
Lúc ấy, em...
cảm thấy chúng ta đã bắt đầu thay đổi khác nhau.
Chúng ta cũng không phải Romeo và Juliet.
Dĩ nhiên không phải.
Anh nói tôi không mở được két sao?
Trong năm phút nếu mở được chiếc túi này. Thì sẽ nhận em!
Ba giây.
Thế là phạm quy.
Tại sao? Thân là kẻ trộm,
vậy tính là phạm tội sao?
Gặp nhau ở Ma Cao nhé.
Mang đến chưa?
Danh sách phần tử buôn hàng ăn cắp ở Đông Nam Á.
OK!
Chúng ta phải lấy được viên kim cương đó.
Có thể làm một viên y chang không?
Dĩ nhiên được.
Là tôi đây.
Nước Mắt Mặt Trời đó, đã có tin tức gì chưa?
Đúng rồi, chính là nó.
Giúp em lấy ly rượu vang ở ngoài kia.
Khốn kiếp.
Người này, tôi thực sự không nói nên lời
Nói vậy là...
làm một cái như vậy mất bao lâu?
Ziriconia (khoáng vật) mất ba ngày.
Tuy nhiên, còn vấn đề tiền nong.
20 triệu! Gửi đến Ma Cao một cái.
Vào đó được chứ?
Thật là.
Suýt nữa thì ngỏm trên đất Hồng Kông rồi.
Em út chúng ta ơi...
chị đến xem em có thẩm du không.
Này.
Thông thường trong trường hợp này...
người phụ nữ sẽ biết phải làm gì.
Nhưng mà tôi thì không.
Tại sao ư?
Đó là bởi vì, từ khi còn nhỏ đã thường xảy ra những chuyện thế này.
Nhưng thằng tiểu từ này.
Lúc hôn hít môi, đừng có ra sức như thế.
Rượu ngon toàn uống mảnh.
Em uống đi! Em uống đi!
Được rồi, quý ông phải ra ngoài.
Chị, chúng ta cạn ly nào.
Macao Park! Tên tiểu từ này, mày chết chắc rồi.
Ổn chưa, Popie? Popie, sẵn sàng chưa?
Hành động thôi! OK, cuộn xong ngay đây.
- Không sao chứ? - Macao Park rơi rồi.
Cáp đứt rồi sao?
Cảnh sát vào trong rồi. Mau ra ngoài.
Vàng miếng đâu.
Macao Park cầm hết rồi
Đồ khốn này. Tại sao mang hết đi rồi?
Bức ảnh mà chương trình giám sát chụp được...
là thông tin có tính quyết định...
đang dùng để truy lùng nghi phạm.
Đưa tin bởi phóng viên Lee Cheung Soo
Đã uống rất nhiều rượu sao?
Không. Đã bao lâu rồi?
Mười lăm ngày.
Cuối cùng tôi đã hiểu...
người đó sẽ không về nữa.
Không sao chứ?
Anh sẽ luôn đứng về phía tôi chứ?
Đúng chứ?
Sáng mai tiễn tôi một đoạn...
tới đồn cảnh sát.
Đi thôi.
Ma Cao
Đừng chụp nữa.
Nơi rách nát thế này, vậy cũng tìm ra được sao?
Mùi gì vậy?
Ở đây còn nóng hơn!
Chỗ này kinh chết được!
Được, từ giờ trở đi chúng ta dùng cái này để liên lạc.
Liên lạc với nhau tiện lợi.
Oa! Đây là Blackberry à.
Còn có cả nội dung bì thư, mọi người xem qua đi.
Đã ghi nhiệm vụ của mỗi người.
Mọi người xem kĩ đi.
Khoan đã.
Ví tiền đâu?
Không thấy ví của tôi
Hầy, mẹ nó.
Ở cùng một nhóm đạo chích, thật lo nơm nớp.
Julie, có phải chị không?
Chắc chắn không phải Julie.
Mẹ nó! Chẳng ai đứng đắn cả.
Rốt cuộc là ai lấy?
Người Hàn quốc các anh à!
Quá đáng lắm rồi, đến tôi cũng không tha.
Em vừa va vào tôi nhỉ? Sao lại làm thế?
Thích tôi nên mới huých một cái sao?
Hay là muốn trộm đồ mới thế?
Andrew!
Đừng quậy nữa.
Giờ đã cảm thấy lo lắng rồi sao?
Không, quá vui mừng thì có.
Muốn phát tài chứ gì.
Chúng tôi là cặp vợ chồng người Nhật sao?
Không thích sao?
Không phải. Không thích thì cũng phải làm.
Cảm ơn anh.
Tôi đã sống ở Osaka ba năm.
Tôi đã ở Tokyo.
Ra là thế.
Đầu tiên, để lại ấn tượng đặc biệt.
Cặp đôi Nhật Bản ở trong sòng bạc không ngần ngại để mất tiền.
Để đảm bảo chúng ta có vốn.
Johnny ngồi đối diện kiếm lại số tiền đó về.
Thứ hai: Thăm dò địa hình.
Phải tra rõ kết cấu toàn nhà và sự phân bố của nhân viên.
Xin lỗi ngài, chỗ này không thể vào.
Vịt quay Bắc Kinh không phải ở đây sao?
Vịt quay Bắc Kinh ở lầu dưới ạ.
- Hôm nay có món gì ngon? - Món nào cũng ngon.
- Bố cậu xuất viện chưa? - Rồi ạ.
Andrew đi thám thính phòng điều khiển.
Sau đó cậu đi vào cùng Johnny.
Tiếp sau là Tifanny...
hôm nay sẽ đem kim cương của Vệ Hồng đến Macao.
Giám đốc sòng bạc sẽ nghênh tiếp cô ta, việc này do Popie phụ trách.
Thật là hay quá. Đã lâu chưa gặp rồi.
Nghiệp chủ, tôi nhớ bà chết được.
Mời đi lối này.
Tifanny tới rồi. Hai vệ sĩ hai chiếc két
Được rồi. Đến sòng bạc thôi.
Biết cược tiền không?
Em toàn thua đến thổ huyết rồi.
Cô ta rất mạnh
Hành trình hôm nay của Tifanny là:
Buổi chiều bãi chơi gôn, từ tối tới sàng ở sòng bạc.
Không có gặp người lạ.
Luôn mang theo một cái...
cái kia chắc chắn tử thủ tầng 30.
Không có chìa vạn năng, thì không thể vào được.
Để tôi làm một chiếc.
Đi đón quản lý sòng bạc một lát nhé.
Yenicall, Zampano. Hôm nay hai người một tổ.
Cởi ra làm gì?
Để làm việc à. Cậu lấy trộm ví êm xuôi là được.
Kết thúc nó trong mười phút.
Thích chị vậy sao?
Không có.
Muốn thử xem chị dùng loại nước hoa nào thôi.
Chị không dùng nước hoa.
Là mùi cơ thể bẩm sinh đã có đó.
Chỉ thế cũng đủ chế ngự đàn ông rồi.
Cậu đổi kiểu tóc đấy à.
Tới rồi, tới rồi.
Cậu đang uống gì đấy?
Cái này ý hả?
***...
Hình như tôi chưa từng gặp cậu.
Từ Trung Quốc đến à?
Hàn Quốc.
À, Hàn Quốc.
Thật chứ?
Tôi mời cậu một ly rượu vang được chứ!
Cho hai ly Can Hồng.
Khoan đã.
Để tôi mời, để tôi mời.
Tại sao?
Tôi thấy có lẽ chúng ta rất hợp duyên.
Thật thế sao?
Vâng, thật mà.
Khách của sòng bạc thật đáng ghét.
Có muốn đến một nơi yên tĩnh...
uống ly nữa không?
Thôi, tôi ở đây tốt lắm rồi.
Ở đây thực sự rất tốt.
Em nói xem?
Nếu nói, em cũng
thi...ích.
Nghệ thuật hôn không tệ nhỉ!
Môi thả lỏng, còn rất thưởng thức nữa mà.
Súng! Làm sao mang vào được?
Súng sao?
Điểm thứ 3:
Mua chuộc lòng người.
Chuyện này sao cứ quăng cho mình?
Trời cao đất dày ơi. Là cha nào đây?
Ma Cao có tuyết rơi không?
Bệnh thần kinh à?
Ma Cao có tuyết rơi không?
Ma Cao có tuyết rơi không?
Tiền.
Gặp lầu trên.
OK rồi chứ?
- Đồ ăn đến rồi. - Đợi một lát.
Của tôi. Của tôi.
Bỏng chết tôi rồi.
Tôi không sao. Không sao.
Đừng qua đây! Đừng qua đây!
Quân "ba"!
Quân sau phải là "sáu" mới được.
Quân "sáu"!
Là "sáu"!
Tốt quá rồi.
Chao ôi! Cô ấy tệ rồi.
Người đàn bà kia, tiền thật là nhiều.
Chắc nghe tiếng Nhật không hiểu đâu nhỉ?
Mở hai két thì có thể.
Nhưng mà phía sau dày quá.
Cô mở thế nào?
Tôi tin ngón tay của mình.
[Bốn ngày trước] [Sở cảnh sát Hồng Kông]
95% trộm két đều mở từ cửa sau.
Tuy rằng đơn giản nhưng...
thiết bị vừa nặng, vừa mất thời gian.
Những kẻ bị bắt cơ bản đều là chúng.
Nhưng mà cao thủ thực sự
sẽ mở từ đằng trước.
Tuy khó, nhưng như thế nhanh hơn.
Vì sao lại khó?
Vì có tấm kính này, thì không thể khoan từ phía trước.
Đây là thiết bị khóa thủy tinh.
Mũi khoan chạm vào, lập tức kính sẽ vỡ ra.
Dây cố định kính sẽ bị dãn ra.
Vòng sẽ chặt lại Chốt sẽ bị khóa chết...
và sẽ không thể mở ra được nữa.
Khi nào thì đi gặp Trần?
Tối nay.
Đưa súng cho cô ấy.
- Không cần đâu. - Tôi rất lo lắng cho cô.
Cũng có khả năng không thể mở được két sắt.
Anh có lo lắng về việc này?
Vật gia truyền đó.
Đã học được từ thầy là bố cô nhỉ.
Xin lỗi
Không có gì phải xin lỗi.
Người đó là trộm. Tôi là cảnh sát.
Nhất định không thể thất bại.
Chỉ có đi theo Macao Park mới có thể bắt được Vệ Hồng.
Đã theo dõi Vệ Hồng 5 năm rồi.
Đến vóc dáng ra sao còn chưa biết.
Có lúc thật giống một người bạn lâu năm.
Chiếc kính dễ vỡ quá.
Mở từ phía sau đi...
vậy không phải đơn giản hơn nhiều sao?
Không!
Mở từ đằng trước mới là giải pháp.
Được thôi.
Tôi vẫn không biết...
người đàn bà điên đó.
Thế là sao?
Người đàn bà điên.
Người đàn bà điên tới rồi.
Mặt sau dày 12cm à. Bị dọa cho chết cả rồi.
Vất vả rồi.
- Rượu này mạnh lắm đó. - Mạnh gì thì cũng là rượu thôi.
Ông bác nè! Một đêm mà thắng đến 8 tỷ thật sao?
Mất 3 ngày đấy.
Một năm nữa thì mới là một đêm.
Thắng tiền rồi thì phải thu tay lại chứ.
Thật nghĩ như thế, thì số tiền đó khó mà thắng được.
Lúc thua tiền thì tâm trạng thế nào nhỉ?
Những người như tôi quả nhiên hiếm có.
Nhưng Ma Cao vốn đã nóng tính thế sao?
Nóng thì cởi đi.
Nhưng... viên kim cương đó
nhất định phải bán cho cái người tên Vệ Hồng đó sao?
Nếu không bán chắc chắn sẽ có người tìm nó.
Tôi thấy cứ để chúng tìm như điên một lần cũng rất hay.
Được theo đuổi, tâm trạng sẽ như thế nào há?
Rắm thối ấy.
Mình ta với ta.
Hình xăm là gì thế?
Happy ending is mine. (Kết cục tốt đẹp là của tôi)
Xem ra cũng kì lạ...
Từ nhỏ tới lớn, tôi lần nào cũng có kết cục tốt đẹp.
Tôi có một tin tình báo quan trọng.
Vậy sao? Là tin gì?
Sau này sẽ cho bác biết!
Yenicall bây giờ... phải khép sự rạng ngời lại.
Sao thế?
Tôi không muốn cởi, mà là muốn mặc đó nha.
Khốn thật. Thế này được sao?
Cậu thích cô ấy sao?
Không.
Vậy có vấn đề gì không?
Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là được rồi.
Giúp nhau dễ rãi một chút.
Giờ tôi sợ nhất là chẳng sợ làm gì sất...
chỉ sợ không có tiền!
Thời thơ ấu thì trốn thầy!
Sau khi già rồi, lừa tiền đàn ông
Cũng không đủ để con gái tiêu...
thằng con rể cũng khốn nạn...
phải đưa họ tiền, mới được xem mắt.
Bây giờ không biết lặn đi đâu rồi.
Sợ đến vãi hết ra quần rồi, như sợ bị bắt ấy.
Cho nên tôi mới ngưỡng mộ em vừa trẻ vừa xinh.
Cái đồ gái hư này!
Đây là do trang điểm thôi, chứ bên trong lão hóa hết rồi.
Vậy còn may!
Tôi bây giờ đầu đến chân đều là bệnh tật.
Quà trời ban, dùng đến mức này, đã là dùng khéo lắm rồi!
Nếu mà muốn sống
Sau khi xong chuyến này...
tôi cũng phải kiếm một người đàn ông rồi kết hôn...
nếu không thì sống chung.
Còn muốn cuộc sống đóng thuế nữa.
Tôi muốn sống như vậy đấy. Cô thì sao?
Dĩ nhiên là phải mở được két đã.
Nhưng tại sao lại không mở được?
Macao Park lại có khuôn mặt hiền hậu.
Thế là vẫn còn tình cảm với cô.
Tôi ghét con người đó.
Thấy chưa! Chính là thứ tình cảm đó.
Vậy chị có thích tên khốn đó không?
Đúng, cậu ta là tên khốn nạn.
Nhưng cũng là tên khốn cho chúng ta kiếm tiền.
Nhưng mà...
tôi vẫn cảm thấy không hòa hợp.
Lúc bán kim cương...
anh Trần cũng đi cùng bọn họ mà.
Trước kia ở Tokyo...
có hai tên đã lấy trộm Nước Mắt Mặt Trời.
Rồi bán cho Vệ Hồng.
Cậu đoán xem sau đó thế nào?
Một kẻ tử! Một kẻ phế!
Bán bao nhiêu?
Một nghìn đô la.
Tôi không tin Macao Park lắm.
Tôi thấy lần này sẽ thất bại.
Ê! Đợi một chút!
Ổn rồi!
Vì Macao Park cũng không hiểu Vệ Hồng.
Cho nên chúng ta cần tiền mặt.
Tiền của Tifanny.
[18 tiếng trước Ngày N][Sòng bạc COD]
Được! Ngày cuối cùng rồi!
Trần và Chewing Gum gặp ở phòng hạng sang lầu 20.
Yenicall sẽ đột nhập phòng Tifanny từ đó.
Bây giờ làm thủ tục nhập trú phòng hạng sang được chưa?
Mệt quá à. Sáng mai chơi tiếp đi nha.
Khoảng 5 giờ sáng.
Cái gì?
Cô ta biết tiếng Nhật sao?
Tới lúc đó gặp đi.
Zampano! Tới lúc đó lên mái nhà chuẩn bị.
Nhưng làm sao để tránh máy giám sát đây?
Đừng lo vụ đó.
Tôi và Popie sẽ giúp cậu.
Anh điên rồi sao?
Anh nói tiếng Anh sao?
Đồ điên này. Thằng khốn nạn.
Gỡ hình ảnh thang máy xuống...
đưa hình ảnh sòng bạc lên.
Khu 72 của sòng bạc xảy ra bạo loạn.
Nghi là số 39 trong danh sách đen! Xin xác nhận.
Tôi đi phụ trách cái danh sách đen đó.
Xin lỗi. Trong đó xảy ra chút chuyện.
Hắn điên rồi! Tôi không sao.
Không sao! Tôi không sao.
- Đi lên rồi sao? - Đúng vậy.
Trốn cho kỹ.
Đó chẳng phải là đặc trưng của tôi sao?
Khốn kiếp. Đồ khốn nạn.
Cùng đánh lạc hướng mà lại đánh thật à.
Tôi đây! Hàng đã đến cả rồi.
Tay trái, từ kho đi ra, đi 10 phút là đến rồi.
Ở trong tiệm cà phê cạnh giáo đường Thánh Phanxicô.
Tìm bà chủ là được.
Xin lỗi ạ! Xin hỏi tí ạ
Có kiện hàng từ Hàn Quốc đến không?
Có ạ. Xin đợi một lát.
Chính là cái này.
Nhận được rồi.
Mai chúng ta sẽ đi bằng thuyền, đã hỏi rõ chưa?
Cái này, từ Hồng Kông.
Mấy người?
Một người.
Sáng mai gặp.
Sáng mai gặp.
Trần nè, sao anh còn chưa kết hôn?
Chị em phụ nữ không thích đàn ông xấu xa.
Không phải đâu, anh là người tốt mà.
Tôi cũng quen Vệ Hồng.
Trước ở Tokyo...
đã đánh cắp Nước Mắt Mặt Trời...
mang đi Busan bán.
Trước khi que diêm này tắt mà chưa có câu trả lời.
Tao sẽ giết chúng mày, từng đứa một.
Giá đó không bán được, chúng tôi muốn 5 triệu.
Tôi không nói gì cả.
Sau đó diêm cháy hết.
Cho nên... tôi là người xấu.
Không, là người tốt mà.
Xin lỗi.
Xin lỗi.
Tôi hình như đã uống say rồi.
Trước khi đi trộm đồ, tôi luôn căng thẳng.
Ngày mai
Dù có xảy ra chuyện gì...
xin hãy ở bên tôi.
Nói thật thì...
tôi đã không làm 10 năm rồi.
Vậy hãy làm nó 10 năm.
Vị đó không chấp nhận lời cầu nguyện của kẻ cắp đâu.
Không thể nào!
Khi chúa Giêsu bị đóng đinh lên thánh giá...
bên cạnh chính là một tên trộm.
Chúng tôi hiểu nhau mà.
Không phải sao?
Nói thế nào đi nữa...
cũng không phải là... chuyện đê tiện nhất trên đời.
Cũng như là...
hoa sen nở trong hố phân mà thôi.
Gần giống vậy.
Thấy em từ nhà kho đi ra, vội vã như thế...
vì muốn cầu nguyện cái gì vậy?
Sau khi cầu nguyện...
đừng để tôi thấy anh nữa.
Hình như em đang giấu giếm gì đó.
Bốn năm trước, sao lại vứt em lại.
Anh sao?
Zampano, tình hình chỗ đó thế nào?
Rất tốt, ở đây sẵn sàng rồi.
Cẩn thận chút.
Tại sao chúng ta lại đến mức này chứ?
Cẩn thận nhé.
30 phút nữa hành động.
30 phút nữa bắt đầu hành động. Mọi người hãy sẵn sàng.
[ 4:35 sáng - Ngày N]
Về vị trí! Yenicall, chuẩn bị xong chưa?
Chờ chút. Tôi đang vào rồi.
- Đừng đeo cái này nữa. - À, quên khuấy mất.
- Cửa sổ đã mở chưa? - Rồi.
Tình hình thế nào?
- Hi. - Hi.
Yêu như điếu đổ rồi. Chao ôi, thật ngưỡng mộ!
Tôi ra nước ngoài như vầy.
Thật là càng ngày càng cô độc, đáng thương mà.
Chỉ biết kiếm tiền.
Chuẩn bị xong rồi.
Yenicall, hãy cẩn thận.
Tifanny thì sao?
Tifanny đã đến sòng bạc một tiếng trước rồi.
Tifanny không thể rời khỏi phòng yếu nhân.
Anh Trần! Anh nhất định phải giữ bà ta lại.
Yên tâm đi.
Được rồi. Mọi người nhớ kỹ...
ta chỉ có thì giờ 10 phút thôi.
Phòng điều khiển mà mất kiểm soát...
cảnh sát sẽ đến ngay lập tức.
Macao Park, anh không vào sao?
Tôi đã bị nằm trong "danh sách đen"...
không thể vào trong sòng bạc được!
Tôi ở trong xe, đợi mọi người ở cửa số 7.
Mười phút sau gặp lại.
Sao lại dừng ở đây?
Có thể là đang đợi ai đó.
Yenicall, khi lên đó phải cẩn thận.
Em có tin tôi không?
Dĩ nhiên muốn tin trong trường hợp này.
Vậy... em yêu tôi không?
Đợi sau khi lên đó rồi nói không được sao?
Rồi! Sẵn sàng!
Hành động!
Dây số 1 này hình như hơi chặt! Hãy nới ra một tý.
OK! Dây số 1.
Yenicall! Cẩn thận!
Vẫn ổn chứ?
Không sao. Mẹ nó! Suýt thì tèo.
- Hi. - Hi.
OK. Dừng lại.
Đến rồi. Phòng của Tifanny tầng 30.
Để tôi lượm giúp anh.
Không cần. Tôi tự làm được rồi. Cảm ơn.
Đứng im!
Này! Chỗ này không được phép vào.
Johnny! Lên tầng 30!
Được. Tôi đang vào phòng điều khiển.
Hình ảnh cảm nhiệt tầng 30 hình như có gì đó...
Đứng im!
Đừng nổ súng!
Không ai được động đậy!
Bỏ tất cả điện thoại di động lên bàn!
Các người là ai?
Ông là giám đốc à? Hệ thống điện an ninh ở đâu?
Đóng!
Phòng điều khiển OK.
Hôm nay các cậu đến hơi muộn đó
Chuyện gì vậy?
Đứng im!
Bắt đầu!
Mau mở ra! Chúng tôi đang ở ngoài cửa.
Cái đầu, thấp xuống một chút.
Chào mừng! Chào mừng!
Giám đốc!
Máy phát điện phụ đã khởi động rồi!
Tổng bộ! Tổng bộ! Đây là két tầng hầm.
Phòng điều khiển có chuyện gì sao?
Điện thoại này bị sao thế?
Hình như trục trặc rồi! Ở đây cũng không gọi được.
Có cần lên trên xem xem?
- Chúc may mắn! - Chúc may mắn!
Niêm phong lối ra phía trước.
Ta cứ làm theo trình tự!
Dù sao 10 phút nữa cảnh sát sẽ tới.
- Nhanh. - Vâng ạ.
Thả tôi đi. Tôi còn phải đi đưa cơm.
Từ bây giờ, không ai được ra ngoài!
Ây da.
Giờ bắt đầu làm mạnh.
Nào! Mạnh lên chút đi.
- Đổi tiền khác. - Vâng.
Của em đây.
Đừng tưởng sáng sớm không ai buồn ngủ.
Nhớ là mười lăm phút sau thì đổi gác nhé!
Này, Yenicall. Két đã mở hết chưa?
2 phút 19... 18... 17...
Làm gì thế? Hai người tán tỉnh nhau à?
Động tác nhanh một chút đi.
Con chó cái.
Móc lên! Móc lên!
Tốt quá rồi!
Không sao đâu mà!
Hôm nay cảm thấy rất tốt!
Hôm nay thật là không may.
Trần.
Ai động đậy tôi bắn!
Đừng cử động.
Bỏ tay xuống! Qua đây!
Trần, sao lại thế?
Kẻ cướp!
Hôm nay đen đủi là bà.
Lấy tiền nhanh lên nào!
Phòng khách VlP. Cướp có vũ trang.
Được rồi! Ngồi đi!
Được chưa?
Mở đi.
Trong này không có.
Cái gì đây?
Phòng VIP có báo động.
Phòng VIP sao?
Anh gọi điện xác nhận xem.
Không nghe máy.
Chúng tôi đến phòng VIP thử xem.
Có chuyện gì?
Làm phiền rồi!
Có người nhờ tôi giao thứ này cho ông.
Đây là cái gì?
Không biết!
Đây không phải là máy nghe lén của chúng ta sao?
Hắn biết chúng ta.
Chuyện gì thế? Không có gì hả?
Macao Park, chuyện này là thế nào?
Điện chỗ chúng tôi có lại rồi.
Cậu xem lại bên này xem.
- Đây là phòng VIP mà? - Phải. Đúng là nó.
Mong mọi người hãy quên kim cương đi. Tôi sẽ đi gặp Vệ Hồng một mình.
Trong thời gian qua làm mọi người vất vả rồi.
Yenicall, việc này là thế nào?
Thằng tiểu tử này đang chơi tôi à?
Macao Park? Trò bịp gì đây?
...thời gian qua...vất vả rồi.
Anh Trần, tin nhắn này là sao?
Macao Park đã gặp Vệ Hồng chưa?
Khốn kiếp! Macao Park, rốt cuộc mày là ai?
Phải ra ngoài ngay!
Kim cương ở đây, sao phải ra ngoài?
Còn không biết sao?
Người đàn bà gặp ở Hồng Kông...
là diễn viên do Vệ Hồng thuê đó.
Zampano, kéo tôi xuống cái đã.
Giờ phải làm sao?
Đây là cái bẫy.
Rút!
Chỗ đó thông ra đâu?
Chỗ đó thông ra phía Tây sòng bạc.
Hai ở phòng ăn, hai ở sòng bạc phía Tây.
Thưa sếp, Julie gọi đến.
Kim cương bị Macao Park mang đi rồi.
Giám sát lối ra vào sòng bạc.
Gửi ảnh của phạm nhân cho cảnh sát Ma Cao.
- Cảnh sát đến rồi.
- Được rồi. Mở cửa.
Vâng, thưa giám đốc.
- Ông đi với tôi. - Được. Được rồi.
Nào, trình thẻ căn cước ra.
Được. Khoan đã.
Nào, tới vị tiếp theo.
Ê này.
Cô đến đây một lát.
Đúng, nói cô đấy. Đúng vậy.
Cô từ phòng VIP ra phải không?
Cô có gặp bọn họ không?
Hỏi cô đấy, đã gặp chưa?
Sao cô không nói thế?
Cô làm sao thế? Đưa cho cô ấy chai nước.
Đây. Của cô đây.
Cậu tra xem danh sách nhân viên có cô ấy không?
Vâng.
Tên cô là gì?
Cô ta hình như khá giống người này.
Tôi là...
Chó Cái.
Hả, cô ấy nói gì?
Tên cô là Chó Cái?
Đang hỏi tên cô đấy.
Cô có phải nhân viên ở đây không?
Cô ta rất đáng nghi, có cần đưa cô ta đi không?
Người đàn ông kia là ai?
Fu Yi! Anh yêu em!
Là người đàn ông này nè! Đừng chạy!
Này, không được chạy.
Đứng lại.
Tất cả mọi người đến khu A truy đuổi kẻ tình nghi.
Ở đây nè! Đuổi theo.
Không được chạy.
Đứng lại.
Mau bắt lấy hắn.
Hãy thành thật với tôi.
Tại khu sòng bạc A3 bắt được một nghi phạm.
Chúng ta chia nhau ra.
Em biết rồi. Yên tâm.
Xin lỗi. Xin lỗi.
Các anh bận rộn rồi. Xin lỗi. Xin lỗi.
Các anh bận rộn rồi.
Xin trình thẻ căn cước.
Các anh bận rộn rồi. Các anh bận rộn rồi.
Anh đi từ đâu ra.
Xin lỗi, xin lỗi các anh.
Không sao. Họ không biết mặt chúng ta.
Buông ra. Buông tay ra.
Các anh bắt nhầm người rồi.
Các anh biết tôi là ai không?
Vậy đến đồn cảnh sát rồi xác nhận.
Được rồi! Được rồii!
Thật khỉ gió. Đừng nhìn qua chỗ này nha.
Đừng có nhìn chỗ này.
Buông ra. Buông tay ra.
Ba người kia dừng lại.
Mẹ nó! Đã nói đừng có nhìn qua mà.
Đứng lại. Không được chạy.
Đứng lại. Thả túi xuống.
Giơ tay lên!
Từ từ quay người lại.
Không sao chứ?
Bãi đậu xe khu C có nổ súng, cần chi viện gấp.
Cô gái này hình như không có trên ảnh.
Tôi không biết cô ta.
Sợ không?
Không sao đâu mà!
OK
Tránh ra! Tránh ra! Tránh ra!
Đúng là mẹ nó chứ.
Đừng chạy!
Bắt lấy anh ta!
Đứng im! Đứng im!
Macao Park! Thằng chó!
Tao phải giết mày! Macao Park.
Tao phải giết mày! Macao Park.
Đưa chìa khóa cho tôi.
Mau đưa cho anh ta.
Đưa chìa khóa cho tôi.
Tránh xa chiếc xe! Nếu không chúng tôi nổ súng!
Đã phát hiện bọn họ đang lùi xe.
Xe ở phía trước mau dừng lại.
Dừng xe! Dừng xe!
Anh Trần! Cứ chạy đi.
Tôi không sao. Cứ chạy đi.
Trần, anh làm tốt lắm.
Em yêu anh! Thật sự rất yêu anh!
Em nói cái gì? Nói lại đi.
Em yêu anh! Thật sự rất yêu anh!
Anh xin lỗi.
Không đâu!
Là do em đã mua nhầm giấc mơ.
Hai kẻ tình nghi đã chết trên đường tẩu thoát.
Chiếc xe của nghi phạm đã mất lái và đâm vào tòa nhà.
Tình hình ở hiện trường vẫn đang tiếp tục xác minh.
Toán cướp có vũ trang được kết luận là chạy ra từ phòng VIP.
Yêu cầu cử nhân viên đến thu dọn hiện trường.
Nghe rõ! Chúng tôi lập tức quay lại.
Đang áp giải tình nghi bị bắt về tổng bộ.
10 phút nữa sẽ tới.
Hôm nay sao đen thế.
Vậy giống nói chuyện không?
Ngoan ngoãn ngồi yên đi.
Tại sao? Vào sòng bạc cũng phạm pháp à?
Ngậm miệng lại cho tôi.
Dừng xe! Dừng xe! Dừng xe!
Bảo chúng dừng xe! Bảo chúng dừng xe!
Mau dừng xe!
Rồi, được rồi. Tôi dừng, tôi dừng.
Andrew tóm lấy. Tóm thằng tiểu tử đó lại.
Popie cầm vô lăng. Cầm lấy vô lăng.
Nghi phạm chạy trốn rồi.
[Đến bến tàu số 5.] [Popie.]
Bỏ mặc tôi chạy thoát một mình sao?
Từ lâu cô đã biết...
Macao Park sẽ chơi tôi phải không?
Xin lỗi! Xin lỗi! Xin lỗi! Là tôi bị điên rồi!
Phải cứu chị trước mới phải! "Lady first" mà!
Những người khác đâu? Chewing Gum đâu?
Chewing Gum, mụ điên đó.
Còn chính miệng nói khi tôi xuất giá sẽ làm mẹ tôi đấy.
Đi thôi! Đi Hồng Kông!
Đi Hồng Kông, đi bắt tên tiểu tử đó.
Bố trí nhân viên, bắt đầu từ bến tàu Ma Cao,
sân bay Hồng Kông, Tiêm Sa Chủy, ga trung tâm.
Tiếp tục theo dõi chúng, không được bắt giữ.
Tôi đến rồi.
Hi. Macao Park.
Theo dõi Macao Park tại Tiêm Sa Chủy.
Khí hậu này ở Hồng Kông!!!
Tôi đi đây.
Bai bai.
Vệ Hồng!
Kim cương đúng là rất đẹp.
Tôi?
Bớt ba hoa đi. Chúng ta nói về tiền.
10 triệu đô.
Dĩ nhiên không thể gặp ở Hồng Kông.
Ba ngày sau tại Busan.
Chỉ mình cô đến thôi.
Này, này!
Xin tý lửa.
Cảm ơn nhé.
[Hồng Kông]
Phải đi bắt Macao Park thế nào đây?
Có câu thế này:
"Vọng phong bổ ảnh" chính là đuổi theo gió để bắt bóng đó.
Người con gái Macao Park dẫn tới...
lúc đến đã đi gì nhỉ?
Rolls-Royce!
Phải xem xét tỉ mỉ tất cả chi nhánh cho thuê ô tô.
Hình như là một tuần trước nhỉ.
Sáu ngày trước...
có một quý bà đến thuê, là người Hàn Quốc.
Người Hàn Quốc?
Hình như là chiếc này.
Ông và bà rất xứng đôi.
Lúc ăn cắp được bảo bối này là hạnh phúc nhất.
Phiền anh một chút.
Hình như có người làm rơi đồ trong xe.
Có địa chỉ vị khách làm rơi đồng hồ đeo tay không?
Tôi có đây.
Bao nhiêu?
Andrew.
Vâng.
Andrew
Bệnh viện vật nuôi.
Xin chào. Đây có phải nhà trọ Haeundae.
Xin chào.
Đó là ai?
Nằm vùng của chúng ta theo dõi Tifanny
rồi đến Macao Park.
- Vệ Hồng sẽ đến Busan sao? - Hắn sẽ đến.
Macao Park rốt cuộc đang nghĩ gì nhỉ?
Đi rồi chúng ta sẽ biết thôi.
Tôi có quen một cảnh sát hình sự Hàn Quốc.
- Chào anh! - Dạo này khỏe không?
Tốt quá rồi! Lâu quá không gặp.
[Busan - Hàn Quốc]
Cameron.
Mày rốt cuộc đang làm gì vậy?
Tôi sao?
Chẳng có kĩ năng gì cả...
chỉ biết làm kẻ lừa đảo mơ làm diễn viên.
Nhưng mà người vì bạn bè mà vung đao tương trợ...
thì khốn nạn chỗ nào chứ?
Yenicall tên thật là Ngãi Phúc Cơ...
từng có tiền án, lại có cả án thông dâm.
Thông dâm sao?
Vậy không gọi là gian dâm, gọi là tình yêu.
Thật khiến người ta đau đầu.
Tôi kêu cô viết tự truyện cho tôi sao?
Thằng tiểu tử đó ở đâu?
Không phải tôi đã nói rồi sao?
Tôi là người vì giúp bạn bè mà vung đao tương trợ mà!
Con cún này tên gì?
Cameron.
Cameron sao?
Không được, không thể được.
Cameron.
Không được làm thế với nó.
Nó rất đáng thương.
Nó đáng thương hơn chúng ta sao?
Yên nào, yên lặng chút, Cameron.
Cậu ta ở đâu?
Mục tiêu xuất hiện rồi.
Young Chul, hắn đã đi đâu rồi?
Vừa đi mua mấy dụng cụ leo núi.
Mục tiêu lên lầu rồi.
Chỉ phải đi một ngày trời nữa thôi.
Cà phê của tôi sao vẫn chưa tới?
Đang đưa đến ạ, thưa Đội trưởng.
Số 1503 tòa nhà nào?
Từ từ đã.
- Sao thế? - Gần đó toàn cảnh sát.
- Cảnh sát sao? - Nằm xuống! Nằm xuống!
Cảnh sát sao lại ở đây?
Tôi sao?
Để tự tôi tự làm sao?
Chỉ cần điều chỉnh cầu dao là được.
Bắt tắt cầu dao á?
Nó đang làm gì vậy?
Hình như là muốn kéo xe chúng ta đi.
Thật là.
Đợi đã! Đợi chút!
Làm cái gì thế? Đây là...
Ở đây không được đỗ xe.
Có người đã gọi khiếu nại.
Chúng ta đều làm việc cho đất nước mà!
Được rồi. Dừng rồi.
Tôi ra ngoài đây.
Ế.
Không được để con mèo ra khỏi bao. Chúng tôi nghe được cả đó.
Này, này.
Nhìn thấy mắt tôi đang đỏ rực lên không?
Diễn cho đạt vào.
Ngộ nhỡ mà lộ bí mật...
Cameron sẽ từ chó lành thành chó hoang thì tội lắm!
Ồn chết được. Đồ con chó.
Nghe này.
Macao Park nếu không lấy lại được viên Kim cương đó...
thì sẽ chết trong tay Vệ Hồng.
Như thế càng tốt.
Bọn họ 30 phút sau sẽ tới đó.
Đừng. Hay là tôi xuống đi.
Đã liên lạc với bên sửa chữa rồi.
Mau nghĩ cách đi chứ.
Mục tiêu đã rời hiện trường.
Julie, Macao Park hành động rồi.
Tôi đang theo dõi rồi.
Young Chul, cậu phụ trách chỗ này, chúng tôi sẽ theo dõi hắn.
Chú ý xuất phát.
Khi nào mới sửa xong?
Xong ngay đây.
Anh xem, đứa bé khóc thành ra thế này rồi.
Tôi làm nghề này đã 10 năm rồi.
Ngửi thấy mùi của Macao Park rồi.
Hắn không ăn uống gì sao?
Làm gì thế? Đang ngắm căn nhà sao?
Hắn không thể giấu đồ vào những chỗ đó đâu.
Busan đẹp đó.
Nhất định phải đặt trước ở đó cho tôi.
Tôi muốn tầng 15...
và 2 phòng.
Chiếc xe này lẩn quẩn mấy vòng rồi.
Được ba hay bốn vòng rồi đó!
Macao Park vào trong rồi.
Bác gái à...
nhất định phải hỏi cho ra kim cương giấu ở đâu đấy.
Vé đâu?
Ở đây.
Hai giờ nữa tàu sẽ xuất phát.
Cảm ơn em.
Đã xong chưa vậy?
Trì hoãn thêm phút nữa.
Chúng ta phối hợp không tệ.
Có chút đáng tiếc à.
Anh phối hợp với con gái luôn rất ăn ý.
Thế sao?
Với Pepsee cũng thế sao?
Vì sao ở Macao lại cứu mạng cô ta?
Lúc đó anh hóa trang là ông lão rồi, cũng không bỏ đi.
Rất bứt rứt, bồn chồn.
Đối với anh cô ta rất quan trọng sao?
Không được quá tin tưởng phụ nữ.
Không phải cô ta và Popie cùng phản bội anh sao?
Vì thế chân anh mới bị thương.
Đúng vậy! Khi đó rơi xuống, chân đã bị gãy.
Còi báo động rú, nên trốn vào đường cống.
Liều mạng mà bò tới trước.
Đã bò suốt 15 ngày phải không?
Phải.
Khi tôi về nhà, trời đã tối om.
Rồi phát hiện ra, nào giờ tôi luôn là đồ thừa.
Đương nhiên rồi.
Hai người đó cùng cắt đứt dây thép.
Không phải.
Người phụ nữ đó, đến bây giờ vẫn thật sự hận tôi.
Từng hỏi tôi...
có phải đã đút túi số vàng miếng bốn năm trước rồi không.
Lúc đó...
Đến giờ vẫn tin người phụ nữ đó?
Phụ trách dây thép là người đàn ông kia.
Là người đàn ông thầm yêu trộm nhớ cô ấy.
Không có tôi thì hắn chỉ có thể làm thằng trộm quèn.
Thế nào?
Chuyện của tôi có chút bi ai chứ?
Có một chút thôi.
Khi nào bán kim cương?
Gần rồi.
Để ở đâu?
Trong nhà sao?
Popie.
Là anh cắt phải không?
Dây thép của Macao Park.
Em đang nói gì thế?
Anh là đồ khốn.
Mau nói rõ cho em.
Chuyện dài lắm.
Mau chóng tìm kim cương.
Đừng có nổi đóa lên thế! Con hĩm!
Muốn thế, anh tự đi mà tìm.
Ở đây mà cũng có đường tình yêu sao?
Không phải sao? Có vẻ đã khóc rồi.
Chuyện xưa rồi,
đừng thêm dầu vào lửa.
Kim cương ở bên trong sao?
Chỉ là một căn phòng trống.
Sao cậu lại dám chạm vào mông tôi?
Chị nhìn thấy chưa?
Tôi đã từng sờ mông chị chưa?
Tôi đã nhìn thấy
Chị trong lúc Ma Cao nhận bưu kiện.
Mở cửa ra cho tôi.
Cô tự mở đi...
nếu mở được.
Các cao thủ đều chung tay rồi sao.
Trong nhà tôi sao?
Sao không ai nói gì nữa vậy?
Kim cương đã tìm thấy chưa?
Không tìm thấy.
Pepsee.
Là em không tìm đó.
Lúc trước trách nhầm anh.
Xin lỗi.
Cảm ơn anh ở Ma Cao
đã cứu em.
Chúng ta gặp mặt cái đã.
Gặp mặt làm gì?
Hai người đang say tình sao?
Hân hoan quá.
Quả nhiên không có anh thì không được.
Tôi khoan dung độ lượng một lần, cho anh 5 phút trốn chạy.
Lát nữa thôi, sẽ là một gã rất khủng khiếp.
Từ khi nào mà khoan dung đến thế vậy?
Không hiểu sao?
Nhân cách vốn chính là từ trong túi tiền ra mà.
Vậy túi tiền đó là của chúng tôi.
Yenicall, đã vào trong chưa?
Gặp em là hỏi "vào chưa"! Có hơi bất lịch sự đó nha.
Macao Park, chào anh.
Em đang vào phòng số 1505.
Nghe thấy chưa?
Xem anh bán viên kim cương giả thế nào.
Anh sắp xuống địa ngục rồi.
Cảm thấy thế nào?
Sao đột nhiên lại không nói nữa vậy?
Thiên đường vốn dĩ không có người quen biết.
Này, Macao Park.
Vệ Hồng đâu?
Kim cương đâu?
Tiền đâu?
Đi!
Giao dịch rồi. Theo dõi kỹ người phụ nữ trong quán cà phê đã.
Đi!
Cảnh sát có vẻ như sắp quay lại rồi.
Tôi là Macao Park.
Macao Park.
Hút ít nicotine đã.
Yenicall đã vào chưa?
Tìm thấy kim cương chưa?
Đừng làm ồn nữa. Tôi đang tập trung cao độ.
Được thôi.
Chú ý!
Bọn chúng đều dùng súng liên thanh đó!
Không sao. Cảnh sát đặc nhiệm sẽ đến ngay.
Chiếc xe vừa rồi lại quay lại.
Tránh ra!
Chú ơi, cẩn thận chút ạ.
Nhất định phải ngồi thuyền.
Nếu lên được thuyền.
Ông chú này thật là.
Làm sao đây?
Thật dám bảo chúng ta đến Busan à.
Thằng tiểu tử này gan cũng thật to.
Có gì đâu chứ? Tao là trộm mà.
Trộm của trộm, tính toán cái gì chứ?
Đừng vì 10 triệu mà mất một cái mạng con.
Nếu lấy một vạn để mưu sinh...
vẫn có thể tha cho mày đó.
Tao chọn lấy 10 triệu.
Được rồi. Nói công việc đã.
Kim cương đâu?
Kim cương ở trong đó.
Giám định thì đi sang phòng khác.
Lấy ra đi.
Đến lầu dưới.
Giải tán đám đông!
Cấu trúc bên trong phức tạp. Phải cẩn thận chút.
Hành động đi.
Vào từ bên này.
Đầu tiên phải bảo vệ người dân.
Bên này. Bên này.
Yenicall ở đây phiền hà rồi.
Kim cương đâu?
Ở chỗ tôi đây.
Mau xuống đi. Nhanh lên.
Vì sao lại giám định ở đây?
Tôi nhớ cái phòng này.
Trước đây...
ông đã từng ngồi đây mà.
Không phải sao?
Vệ Hồng,
Rượu Cocktail nhé?
Có thời gian uống rượu Cocktail sao?
Tôi từng ngồi đây sao?
Anh là ai?
Trước kia ở đây có hai tên trộm.
Có 3 tên.
Nếu trước khi lửa tắt mà chưa có câu trả lời...
thì tao sẽ giết lần lượt từng đứa một.
Với số tiền mọn đó, không bán. Chúng tôi cần năm triệu.
Ông ta là cha cậu?
Trí nhớ quá tốt, thì sống không được thọ!
Trộm kim cương của Vệ Hồng!
Ta chỉ nhớ là...
Chỉ có đường chết thôi!
Không sao.
Dù thế nào ông cũng bị bắt tại đây.
Cái này...
là hàng giả.
Ở lầu dưới.
Khoan đã.
Yểm hộ tôi. Yểm hộ.
Không được đánh tiếp. Ngừng bắn...
Lựu đạn.
Lùi lại.
Này, Yenicall, cô không sao chứ?
Có chuyện gì thế? Chiến tranh rồi sao?
Chạy mau.
Gọi quân cứu viện.
Sơ tán nhân viên.
Chúng ta lên.
Julie, cô giữ ở cửa.
Được.
Yenicall.
Vâng! Cứ gọi em là làm sao?
Anh hỏi xem em đến đâu rồi?
Hình như em ở gần thang máy.
Vậy em ném kim cương xuống đây là ngon rồi.
Em xuống đưa cho anh, không được sao?
Em không tin anh sao?
Tin chứ.
Dĩ nhiên là tin.
Nhưng em nghe được một số tin đồn không hay.
Giờ trên đó đang có đấu súng.
Bên dưới một đống cảnh sát.
Vào những lúc thế này...
chúng ta càng nên tin tưởng nhau.
Giờ em đang ở trên thang máy tầng 3.
Nào, nhanh lên đi.
Ta cố lên nào.
Ở lầu 7.
Báo cáo! Báo cáo! Lầu 10 bắt được một tên.
Này này, tiếng súng gần rồi.
Yenicall, sắp đến chưa?
Đến rồi.
Giờ nhìn thấy anh chưa?
Nhìn thấy rồi.
Thấy rồi thì ném đi.
Em thật sự...
đặt mạng sống mình vào tay anh đó.
Nào, ném đi.
Đợi em ở lầu dưới.
Chẳng phải tôi đã nói đây là âm ti rồi sao?
Cái gì?
Không có cậu tôi chỉ là một tên trộm quèn.
Tại sao?
Cái gì?
Tại sao cắt dây thừng?
Kẻ cướp thì sao lại không thể làm thế?
Cứ coi là thế đi!
Nhưng 68 kí vàng đều bị cậu nuốt rồi mà.
Ki-ho, Park Ki-ho.
Anh vào bệnh viện đi đã.
Tên tiểu tử này! Cậu xúi quẩy rồi...
cả đời sẽ bị người Trung Quốc...
truy sát!
Biết rồi.
Sẽ rất thảm.
Còn cô đơn nữa.
Mau di tản khỏi tòa nhà này.
Mọi người bình tĩnh.
Hãy từ từ sơ tán.
Dừng lại!
Tên đầu đất này!
Kim cương ở... ngay trước mắt mà không biết.
- Vệ Hồng - OK.
Macao Park trốn rồi.
Mau đuổi theo.
Hắn lấy được vé phà ở quán cà phê rồi.
Đang hướng về cảng.
Bến cảng ở đâu?
Vệ Hồng, đứng im!
Đến từ Hồng Kông hả?
Cấp trên không nói với cậu là không được bắt tôi sao?
Đó là những kẻ ông nuôi bằng tiền hối lộ sao?
Những kẻ đó...
không chỉ có ở Hồng Kông thôi đâu.
Macao Park ở đâu?
Ở bến phà Busan.
- Bến phà. - Cảm ơn.
Popie.
Popie, sao cậu không trả lời?
Andrew gặp được Popie chưa?
Cái gì? Là thế nào?
Bắt lấy Popie.
Tránh ra.
Này! Popie!
Đừng đuổi nữa.
Popie lại đây.
Xuống địa ngục đi.
Tránh ra.
Popie, mày chết chắc rồi.
Đứng lại cho tao, thằng tiểu tử.
Đồ điên.
Kêu mày đừng chạy nữa mà.
Cậu không sao chứ?
Cậu đừng ra đây nữa! Cậu làm tốt lắm rồi.
Xe mô tô. Dừng lại! Dừng lại!
Xem này.
Kim cương sao lại giòn như thế?
Này, Yenicall.
Kim cương của chúng ta...
hình như lấy nhầm rồi thì phải?
Này, Yenicall.
Yenicall! Con chó cái!
Yenicall.
Làm một viên Nước Mắt Mặt Trời giả.
Popie đưa anh bao nhiêu?
Đưa 2000, thế nào?
Gửi tôi một cái nữa. Đừng để Popie biết.
Tôi đưa anh 5000.
Mọi người ở đó làm cái gì thế?
Trộm đồ.
Của cô đây.
Cảm ơn.
Tôi còn tưởng đã chết trong khi tắm đó.
Có chuyện gì à?
Xảy ra chuyện gì sao?
Không sao rồi. Giờ an toàn rồi.
Vậy tôi xuống được chưa?
Được. Để tôi tiễn cô xuống.
An toàn không?
Cảm ơn anh.
Không biết chiếc này vừa chân không.
Có để đi vào là được rồi.
Cảm ơn anh.
Cô nghỉ ngơi cho khỏe.
Zampano nên xem cái này.
Chewing Gum mà thấy được, sẽ khen tôi thôi.
Ôi chao! Tâm trạng gì thế này.
Không đúng. Không đúng.
"Happy ending"! "Kết cục có hậu" thuộc về mình mà.
Không được cử động.
Tôi tưởng rằng...
chúng ta là bạn.
Cảnh sát và kẻ trộm mãi mãi không thể làm bạn.
Vệ Hồng.
Vệ Hồng, đứng lại!
Báo cáo.
Tôi bắt được Vệ Hồng rồi.
Báo cáo! Tôi bắt được Vệ Hồng rồi!
Báo cáo! Báo cáo! Tôi bắt được Vệ Hồng rồi!
Dọa chết tôi rồi!
Làm trò gì vậy?
Làm cái gì đâu?
May thay, cảnh sát không tìm tới chỗ này.
Popie tội nghiệp, ngồi tù 4 năm.
Người cầm viên Kim cương đi đâu rồi?
Tiểu thư Yenicall của chúng ta...
muốn bán kim cương ở Hồng Kông huyên náo.
Món đắt thế này ai mà mua?
Nếu không bán được, sẽ vào tay tôi thôi.
Sao, muốn đi Hồng Kông à?
Ôi trời ơi.
Nhắc đến Hồng Kông tôi buốt hết cả răng nè.
Cô muốn rượu nho loại nào ạ?
Cho một ly rượu vang đi.
Vâng.
Dùng một ly rượu nho trắng nhé.
Rượu nho trắng hãng AirAsia rất có tiếng.
Rượu nho trắng sao?
Mơ ước trở thành bảo tàng Louvre của Hàn Quốc.
Ồ, là tôi mà.
Đi Hồng Kông gặp bạn trai sao?
Không, gặp hậu bối.
Là con gái.
Hồng Kông mỹ thực rất nhiều.
Gặp nhau âu cũng là duyên phận, tôi mời cô một bữa nhé.
Ồ, không được cự tuyệt, việc thế này không thể từ chối.
Mẹ tôi từng nói thế này...
cẩn thận phụ nữ xung quanh.
Vậy tôi ở nước ngoài, vẫn phải lưu ý sao?
Mời cô một chuyến du hí.
Yes hay No nào?
Hầy, thật là.
Vậy tôi có thể nói No sao?
Có lời nhắn cho cô.
Con mụ chết tiệt này...
sao lại tìm đến đây chứ?
Chị.
Em sắp điên rồi.
Gặp được chị em rất vui. Tay run lẩy bẩy.
Chị như chị gái em.
Kim cương đâu?
Trong phòng.
Đưa tôi danh sách người oa trữ đồ ăn cắp. Cho cô 30%.
Tháng rồi chưa trả tiền phòng. Chị trả nhé.
Được thôi.
Chị đưa người...
trả tiền phòng thay em tới đây rồi này.
Cái gì? Có linh tính điều chẳng lành.
Ôi trời ơi.
Nghĩ lại tôi thiệt thòi nhiều đó nha!
Giá vàng tăng rất nhiều so với trước đây.
Macao Park.
Ở giáo đường tại Macao. Thật sự là nói tự đấy lòng đó .
Không muốn gặp lại anh sao?
Chúng ta gặp nhau rồi nói đi.
Chúng ta có thể làm lại từ đầu.
Dĩ nhiên phải làm lại từ đầu rồi.
Nhưng giờ có rất nhiều tai mắt xung quanh.
Khoan đã.
Cái này là của ông.
Ồ, cảm ơn cô.
Anh ở đâu? Hồng Kông sao?
Nên mà. Ở đây thời tiết rất tốt mà.
Anh sẽ gọi lại cho em sau.
Hiện tại có một món cần lấy.
Hậu bối của cô sao lại ở dưới nước vậy?
Bị chết đuối từ lâu rồi! Con nha đầu đó.
Nó nói nợ tiền phòng, không đi được.
Cho nên tôi tới quầy tiếp tân xem rồi.
Anh đi trả tiền phòng cho con bé hả?
Không phải.
Quầy tiếp tân nói...
đã có người thanh toán và xách hành lý đi rồi.